NGÔI NHÀ NHỎ TRÊN THẢO NGUYÊN (TẬP 5 ) - Trang 194

Điều cô nhận biết sau đó là cô nghe thấy Bố đang hát:
Thảnh thơi như đoá hướng dương
Trong hơi gió nhẹ ngả nghiêng nô đùa
Con tim như cành gió đưa
Nâng niu chiếc lá xa lìa nhánh cây.
Laura mở một mắt hé nhìn từ dưới lớp chăn. Tuyết rơi nhẹ ngay trên mặt cô
và chất thành đống. Cô kêu lên:
- Ô!
Bố lên tiếng:
- Nằm im, Laura! Tất cả các con hãy nằm im. Bố sẽ xúc tuyết khỏi các con
trong một phút thôi. Ngay sau khi Bố nhóm lửa và xúc tuyết xong cho Mẹ.
Laura nghe tiếng bếp lò va chạm. Cô nghe thấy tiếng diêm cọ quẹt và tiếng
lửa bùng cháy. Cô không dám cựa. Những tấm chăn nặng chịch trên người
cô và cô ấm như được hơ nóng.
Một lát sau Bố tới tấm màn che. Bố kêu lớn:
- Có tới cả bộ tuyết trên giường. Nhưng Bố sẽ gọt hết trong nhấp nháy. Bây
giờ, nằm im nghe, các con.
Laura và Mary nằm hoàn toàn bất động trong lúc Bố xúc tuyết khỏi chăn
mền và hơi lạnh ùa tới. Các cô run rấy nằm nhìn trong lúc chiếc xẻng của
Bố xúc tuyết cho Carrie và Grace. Rồi Bố ra chuồng xúc tuyết cho Ellen và
lũ ngựa.
Mẹ gọi:
- Dậy thôi, các con! Đem quần áo xuống thay bên lò bếp.
Laura nhảy ra khỏi chiếc giường ấm áp, chụp vội quần áo mà đêm trước cô
treo trên ghế. Cô rũ tuyết khỏi quần áo, dập bàn chân trần trên những cụm
tuyết rải rác trên nền nhà lạnh buốt tới bên bếp lò ở phía sau tấm màn che.
Vừa chạy cô vừa nói:
- Chờ em, Mary. Em sẽ quay lại ngay và rũ tuyết khỏi quần áo của chị.
Cô lắc nhanh váy, áo để tuyết không kịp chảy ra làm ướt. Và rất nhanh, cô
lắc những chiếc vớ dài, trút tuyết ra khỏi giầy rồi mang vào. Cô làm nhanh
đến mức khi mặc xong quần áo, người cô vẫn ấm. Rồi cô rũ tuyết khỏi
quần áo của Mary và giúp Mary thay đồ thật nhanh bên hơi nóng của lò

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.