NGÔI NHÀ NHỎ TRÊN THẢO NGUYÊN (TẬP 5 ) - Trang 202

xoải vó cạnh nhau kéo một cỗ xe. Những mảng sườn và ức màu nâu của
chúng ánh lên dưới nắng, những ống chân thon mạnh bước một cách dễ
thương, những cần cổ vươn cao với những chiếc tai dựng đứng và những
chiếc đầu hất lên đầy tự hào khi chúng vượt qua.
- Ôi, những con ngựa tuyệt vời! Nhìn coi, Bố, nhìn coi!
Cô quay hẳn đầu lại nhìn theo những con ngựa cho tới khi chúng đi xa hút.
Chúng kéo theo một cỗ xe nhẹ. Một thanh niên đứng trên xe điều khiển
ngựa và kế bên là một người cao lớn hơn đứng đặt bàn tay lên vai chàng
trai. Trong một khoảng khắc những chiếc lưng của họ và cỗ xe dâng lên che
không cho Laura thấy những con ngựa nữa.
Bố cũng xoay người trên ghế để nhìn. Bố nói:
- Đó là mấy cậu bé nhà Wilder. Almanzo đang lái xe còn người đứng bên là
Royal, anh của cậu ta. Họ đã khai nhận đất ở phía bắc thị trấn và đưa đến
những con ngựa tuyệt nhất trên khắp xứ này. Con hiếm khi được thấy
những con ngựa như thế.
Laura thầm mong là sẽ có những con ngựa giống thế, nhưng cô lại thấy là
không bao giờ có thể có nổi.

Lúc này Bố lái xe chạy về phía nam băng qua đồng cỏ xanh xuống một bờ
dốc thoai thoải hướng về khu đầm Big Slough. Cỏ ở trong đầm rậm rạp hơn
mọc lộn xộn đầy khắp và từ một trũng nước vùng bay lên một con diệc kéo
theo đôi chân dài lủng lẳng.
- Chúng đáng giá bao nhiêu tiền, Bố?
Laura hỏi và Bố nói:
- Cái gì, Nhà-Kho-Vỗ-Cánh?
- Những con ngựa ban nãy.
Bố nói:
- Một con ngựa giống như thế hả? Phải là hai trăm năm mươi đô-la không
kém một xu. Có thể là ba trăm. Mà tại sao?
Laura đáp:
- Không có gì. Con chỉ hỏi thôi.
Ba trăm đô-la là số tiền lớn ngoài tưởng tượng của cô. Chỉ những ngừoi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.