NGÔI NHÀ NHỎ TRÊN THẢO NGUYÊN (TẬP 5 ) - Trang 34

dựng đầu cô thẳng lên. Khi bữa ăn chấm dứt, cô lảo đảo đứng lên phụ gom
chén dĩa nhưng cô Docia nhắc cô và Lena đi ngủ.
Không có phòng ngủ riêng cho Laura, Lena và cả Jean nữa. Jean xuống khu
nhà đặt giường tầng dành cho công nhân và Lena nói:
- Đi thôi, Laura! Mình ngủ ở lều kho.
Phía ngoài mênh mông, mờ tối và lạnh ngắt. Nhà đặt giường tầng là một
vệt đen sẫm lè tè dưới bầu trời rộng và lều kho là một bóng mờ nhỏ dưới
ánh sao. Tất cả có vẻ như cách biệt hẳn với nhà lán rạng ánh đèn.
Lều hoàn toàn trống rỗng. ở dưới là một nền cỏ với tấm bạt phủ thành một
đỉnh nhọn với những sườn thoải xuống làm vách. Laura cảm thấy lạc lõng
và cô quạnh. Cô không nghĩ là mình đi ngủ trên thùng xe, nhưng cô cũng
không thích ngủ trên nền đất ở một nơi xa lạ và cô mong sẽ cũng có Bố và
Mẹ cùng ở đó.
Lena lại rất thú vị với việc ngủ dưới một lều bạt. Cô ngồi phịch xuống một
tấm nệm phủ trải trên mặt đất. Laura ấp úng một cách buồn ngủ:
- Mình không cởi đồ hả?
Lena nói:
- Để làm chi? Làm thế chỉ mất công phải mặc lại quần áo vào buổi sáng. Vả
lại, mình đâu có mền đắp.
Thế là Laura nằm xuống tấm mền trải và ngủ ngon lành. Đột nhiên cô giật
nảy người choàng tỉnh kinh hoàng. Từ một góc tối trong đêm bật lên một
tiếng hú man dại.
Không phải tiếng hú của người da đỏ, cũng không phải tiếng sói hú. Laura
không nhận ra tiếng hú đó là tiếng gì. Tim cô muốn ngừng đập.
Lena nói lớn:
- Này, đừng có hòng doạ tụi tao!
Cô nói với Laura:
- Jena đó, nó đang cố làm cho mình sợ.
Jean lại hú lên nhưng Lena quát:
- Xéo ngay, thằng nhóc! Tao đâu có vào rừng để sợ một con cú!
- Chà!
Jean bỏ đi. Laura không còn thấy cứng đơ người nữa và ngủ trở lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.