NGÔI NHÀ NHỎ TRÊN THẢO NGUYÊN (TẬP 5 ) - Trang 70

con cần tới coi chỗ làm việc của đám công nhân thô lỗ thì hãy lặng lẽ đi
cùng với Bố rồi nhanh chóng trở về và không nói thêm một điều gì về
chuyện này nữa.
Laura nói:
- Dạ, thưa Mẹ, nhưng…
- Nhưng cái gì, Laura?
Mẹ hỏi và Laura nói:
- Không có gì.
Mary thắc mắc:
- Chị không hiểu lí do em muốn đi tới đó. Ngồi lại trong nhà hoặc đi dạo
bên bờ hồ thú vị hơn nhiều.
Laura nói:
- Em chỉ muốn thấy thôi. Em muốn biết cách người ta làm một con đường
sắt.

Cô buộc chặt dải mũ khi bước ra và quyết giữ mũ trên đầu. Bố ngồi một
mình trong nhà kho. Bố đội chiếc nón rộng vành, khoá cửa lại và hai bố
con cùng đi trên đồng cỏ. Đây là thời điểm không có một bóng tối nào trên
đồng cỏ phẳng lì nhưng ở đây lại khác. Chỉ sau vài phút, những mô đất cao
đã che khuất dãy nhà lều và trên mặt đất đầy cỏ không thấy có gì ngoài dấu
vết đầy bụi của một lối đi và nền đường sắt chạy kèm bên cạnh.
Bố giữ chiếc nón và Laura cúi đầu trong chiếc mũ đang bị gió đập cũng
mãi miết bước đi một hồi lâu. Rồi Bố ngừng lại và nói:
- Tới rồi, bình-rượu-nhỏ.
Cả hai đang đứng trên một mô đất. Phía trước, nền đường sắt chấm dứt như
bị mài mòn đi. Đối diện với chỗ đó, rất đông người ngựa và những cây cày
đang cày đất thẳng tới hướng tây mở một dãy đường rộng trên đồng cỏ.
Laura nói:
- Người ta làm đường bằng cày sao?
Có vẻ lạ lùng với cô khi nghĩ là với những cây cày người ta đã tiến tới để
dựng một con đường sắt trong vùng đất chưa bao giờ được cày. Bố nói:
- Với những xẻng xúc nữa. Này, ngắm đi, Laura.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.