NGÔI NHÀ THẠCH LỰU - Trang 29

Một nghệ nhân người Phi, xách lên một cái giỏ lớn phủ khăn đỏ, rồi đặt

nó chính giữa đấu trường, ông rút trong khăn xếp đội đầu ra một ống sáo
bằng sậy lạ mắt và bắt đầu thổi. Một thoáng sau, tấm khăn bắt đầu động đậy,
tiếng sáo mỗi lúc càng thêm lanh lảnh thì hai con rắn màu lục và vàng ngóc
cái đầu dèn dẹt dị kì từ từ ngoi lên, lắc lư theo điệu nhạc như cọng cây đong
đưa trong nước. Những đứa trẻ, dẫu vậy, khá sợ hãi cái mang bành cùng cái
lưỡi thụt thò như chớp, nên khoái trá hơn khi nghệ nhân làm cho một cây
cam nhỏ mọc lên từ cát rồi nở ra những nụ hoa trắng xinh xắn và những trái
cây thực thụ, và khi ông nhận chiếc quạt từ tay một bé gái con của hầu tước
Las-Torres, rồi hóa phép nó thành một con chim xanh vừa lượn vòng quanh
lều vừa ca hót, thì sự ngạc nhiên và thích thú của chúng trở nên vô hạn. Điệu
nhảy minuet trang trọng cũng vậy, được biểu diễn bởi các cậu vũ công đến
từ giáo đường Nuestra Senora Del Pilar thật quyến rũ. Công chúa chưa từng
chứng kiến những buổi lễ tuyệt diệu diễn ra hàng năm vào dịp tháng Năm
trước ban thờ Đức mẹ Đồng trinh, và vì danh dự của cô, không ai thuộc
hoàng gia Tây Ban Nha đặt chân tới đại giáo đường Saragossa từ khi một gã
thầy tu khùng, được nhiều người đồn rằng do nữ hoàng Elizabeth nước Anh
thuê, để đầu độc hoàng tử xứ Asturias. Thế nên cô chỉ biết qua các tin đồn
về cái được gọi là “Điệu nhảy Đức mẹ”, và hẳn là cảnh tượng đó rất đẹp.
Những cậu bé mặc triều phục cổ xưa với áo nhung trắng và chiếc mũ ba
sừng kì dị viền bạc và có chỏm là chùm lông đà điểu lớn, ánh sáng lấp lánh
trên y phục của chúng, mỗi bước nhảy của họ dưới nắng mặt trời lại càng
thêm nổi bật bởi khuôn mặt rám nắng và mái tóc đen dài. Mọi người đều bị
lôi cuốn bởi phong thái chững chạc khi chúng thực hiện những bước nhảy
phức tạp, những cử chỉ phong nhã thong thả cầu kì, những lần cúi chào trang
nghiêm, và khi các cậu bé biểu diễn xong, chúng ngả mũ chào công chúa, cô
đón nhận lòng tôn kính đó một cách rất lịch thiệp và hứa sẽ quyên một cây
bạch lạp lớn cho giáo đường Đức mẹ Pilar, đền đáp lại những niềm vui mà
bà đã ban cho cô.

Một tốp người Ai Cập tuấn tú – bấy giờ thường được gọi là dân Digan

– tiến vào đấu trường, họ ngồi khoanh chân thành vòng tròn, bắt đầu khe
khẽ chơi đàn dây, thân hình đong đưa theo điệu nhạc, thì thầm ngân nga nhẹ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.