NGÔI NHÀ THẠCH LỰU - Trang 91

lóc, “Hãy cho tôi chút tiền, tôi đói chết mất.”

Cậu bé Ngôi Sao đáp lời, “Trong túi cháu chỉ có một đồng vàng kim,

nếu cháu không nộp đồng vàng này cho ông chủ, ông ấy sẽ đánh đòn cháu
và giữ cháu làm nô lệ tiếp mất.”

Người hủi van xin cậu tha thiết, thế là cậu bé thương tình và đem cho

người hủi đồng vàng kim.

Về tới nhà lão phù thủy, lão mở cửa cho cậu và đưa cậu vào rồi hỏi,

“Mi có đồng vàng kim đó chứ?” Cậu bé đáp, “Dạ không ạ.” Thế là lão phù
thủy đè cậu xuống và quất cho một trận, rồi xích cậu lại và ném cậu vào hầm
ngục.

Ngày hôm sau, lão phù thủy lại đến bảo cậu rằng, “nếu hôm này mi

đem về cho ta đồng vàng đỏ, ta sẽ thả mi ra, bằng không ta chắc chắn sẽ giết
chết mi.”

Thế là cậu bé lại đi vào rừng, cả ngày trời cậu tìm kiếm đồng vàng đỏ,

nhưng chẳng thấy đâu cả. Đến khi trời tối, cậu ngồi bệt xuống rồi ôm mặt
khóc, và khi cậu đang khóc, chú thỏ rừng lại đến.

Nó nói với cậu, “Đồng vàng đỏ cậu đang tìm ở trong cái hang ngay sau

cậu đấy. Đừng khóc nữa, vui lên đi nào.”

“Không biết phải trả ơn cậu sao nữa,” cậu bé Ngôi Sao reo lên, “này,

đây là lần thứ ba cậu giúp tớ rồi đấy.”

“Không đâu, cậu mới là rủ lòng thương tớ trước,” thỏ đáp, rồi thoắt cái

chạy mất.

Cậu bé Ngôi sao bước vào trong hang và ở góc sâu nhất cậu thấy đồng

vàng đỏ. Cậu đút nó vào túi rồi vội vã trở về thành phố. Người hủi lại nhìn
thấy cậu, bèn chặn giữa đường mà khóc lóc van xin, “Hãy cho tôi đồng vàng
đỏ, không tôi chết mất,” cậu bé lại mềm lòng và trao đồng vàng cho người
ấy, cậu nói rằng, “Bác cần nó hơn cháu.” Dẫu vậy, lòng cậu trĩu nặng vì biết
số mệnh nghiệt ngã đang chờ mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.