NGÔI NHÀ VUI VẺ - Trang 11

3.

Bản nhạc kết thúc, tôi nhẹ xoay người lại, từ phía xa xa ba đang

ngắm nhìn tôi. Nơi ánh mắt ấy như hàm chứa niềm hãnh diện, tự
hào về cô con gái nhỏ tựa những chùm bóng bay nhiều màu sắc
đang nổ giòn tan giữa không trung. Dì, vợ mới của ba, với nét mặt hân
hoan, cười rạng rỡ: “Wi Nyeong, con làm tốt lắm!”

Tôi rất quý dì. Tôi không biết rằng có một người để có thể gọi

là mẹ lại có thể tuyệt vời đến thế. Cho tới khi ấy thì là vậy. Trước
khi kết hôn với ba tôi, dì cũng đã lui tới nhà tôi, xem tôi biểu diễn
dương cầm, đưa tôi đi chơi công viên. Khác với lúc tôi đi cùng ba và
bà nội, ba người đến công viên trò chơi, giờ đây không có bất cứ ai
nhìn chúng tôi một cách khó hiểu. Chúng tôi thực sự là một gia đình
hoàn hảo. Mọi người biết chứ? Tại sao từ “Nunchong” (ánh nhìn sắc
lạnh) lại có chữ “Chong” (súng)?

Cả việc được ngồi cạnh dì - ngưới sắp trở thành mẹ tôi - trên

chiếc sofa nhà mình cũng khiến tôi cảm thấy vui, rất vui rồi. Dì
gọt hoa quả khéo ơi là khéo. Dì cắt kimchi cũng thật đẹp và trang trí
món ăn cũng tuyệt vời. Dì mặc đồ cũng đẹp và mái tóc lúc nào cũng
gọn gàng. Với tôi đó thực sự là niềm vui, là niềm mong ước lớn
biết bao. Thế nhưng sau khi chúng tôi trở thành một gia đình, mọi
thứ đều thay đổi. Tất cả mọi thứ hoàn toàn đổi khác. Nếu chúng
tôi không trở thành một gia đình thì biết đâu tôi sẽ vẫn mãi lưu giữ
trong tim hình ảnh đẹp đẽ ấy. Sau này, đôi lúc tôi cũng thường nhớ
về mảng ký ức xưa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.