NGÔI NHÀ VUI VẺ - Trang 18

hận vì đã sinh ra tôi và các em tôi chưa. Bởi lẽ có vài lần đến thăm
mẹ, tôi thấy mẹ ngồi một mình trong phòng khách tối đen không
bật đèn khi đêm đã về khuya.

Tôi định đi vệ sinh, nhìn thấy mẹ như thế tôi gọi: “Mẹ!” và mẹ

như bừng tỉnh giữa miên man dòng suy nghĩ sâu lắng đáp lại: “Ừm”.
Không hiểu sao lúc đó trong căn phòng tối đen, nhìn gương mặt mẹ
tôi vẫn nhận ra mẹ đã già đi nhiều.

“Mẹ đang làm gì thế?”

Khi tôi hỏi, mẹ luôn nói: “Ừm. Mẹ không ngủ được”. Cũng có khi

mẹ nói thêm những câu đại loại thế này:

“Mẹ đang cầu nguyện cho việc viết lách được suôn sẻ... Đến

thằng út không biết có thể cho nó học đại học hay không... Mẹ
thấy sợ”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.