NGÔI NHÀ VUI VẺ - Trang 191

Sau này, tôi cũng nghe mẹ kể cô như một nàng tiên có thể làm mọi

thứ hồi sinh. Như người ta nói “cái chết nở hoa”, cô chạm tay vào
đâu là dường như cái đó sống lại. Nhờ bàn tay chăm sóc của cô, một
con cún mắc bệnh nặng đã phục hồi. Ngày trước, khi cô Mak Dal
còn làm ở trại gà, có hai quả trứng không tài nào ấp nở được, người
ta toan bỏ đi nhưng cô vẫn đem về đặt trên bàn học của con, bật
chiếc đèn bàn sáng cả đêm, không ngờ chúng nở thành gà con thật.
“Có chuyện như vậy thật ạ?” Cô Mak Dal đáp:

“Có lẽ chúng vẫn còn sống đấy thôi. Cô chỉ mang về đặt ở đó, ai

ngờ trứng nở được. Kể cũng lạ”.

Tôi biết cuộc sống của cô Mak Dal thực sự khó khăn, ngày ngày

chạy ăn, phải tính toán chi tiêu chặt chẽ, vậy mà cô không ngần ngại
bật đèn sáng cả đêm, chứng tỏ lòng quyết tâm không nhỏ. Từ đáy
lòng tôi vẫn luôn ngưỡng mộ cô Mak Dal, ngược lại, với những tay
viết lách như đạo sĩ mị dân, phải tôn trọng họ thế nào đây?

Cô Mak Dal nói: “May mà cô vẫn chưa trở thành bà già”, vậy nên

cô vẫn vui vẻ cùng ba đứa chúng tôi ra công viên xúc cát bỏ vào thùng
mì tôm. Đây sẽ là bồn cầu của lũ mèo “vĩ đại”. Mèo đâu phải là loài
bạ đâu cũng có thể tiểu tiện. Lắm khi con người còn không tế nhị
bằng chúng đó chứ!

Trong giỏ, hai chú mèo con đã ngủ ngoan trên chiếc váy cũ của

tôi. Từ lúc đưa chúng về nhà, tôi không tài nào ngủ cho tròn giấc,
chốc chốc lại bật dậy. Lẽ nào do quá lo sợ nửa đêm mẹ về sẽ tống
cổ chúng đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.