NGÔI SAO CỦA QUỶ - Trang 109

Waaler chỉ vào vết thương cũ, nhưng Harry chẳng thể nhìn thấy gì.
“Lão thẩm phán đứng trên hiên nhà gọi con chó. Nó thả tôi ra, rồi lão bảo

tôi cút khỏi vườn nhà lão. Mẹ tôi khóc lóc còn bố tôi hầu như không nói
năng gì trong lúc lái xe đưa tôi đi cấp cứu. Đến khi về nhà, trên mặt tôi có
một vết khâu dày cộp đen sì, chạy từ cằm tới tận sát mang tai. Bố tôi sang
nói chuyện phải trái với lão thẩm phán kia. Lúc quay về, cặp mắt ông tối
sầm vì giận dữ, thậm chí ông còn kiệm lời hơn cả lúc trước. Bữa ăn tối Chủ
nhật trôi đi hoàn toàn trong im lặng. Đêm đó, tôi đột nhiên tỉnh giấc và cứ
nằm đó tự hỏi không hiểu điều gì đã đánh thức mình. Bốn bề im ắng như tờ.
Rồi tôi chợt hiểu ra. Là con chó becgie. Nó không sủa như mọi hôm. Tôi
nghe thấy tiếng cửa chính đóng lại, và linh tính mách bảo tôi rằng sẽ chẳng
bao giờ chúng tôi phải chịu đựng tiếng sủa ấy nữa. Khi cửa phòng ngủ khẽ
khàng mở ra, tôi vội nhắm chặt mắt nhưng vẫn kịp nhác thấy bóng dáng một
cây búa. Ở ông tỏa ra mùi thuốc lá cùng cảm giác an toàn. Và tôi vờ như
đang ngủ say.”

Waaler phủi đi một hạt bụi vô hình trên cần lái.
“Sở dĩ tôi bắn Sverre Olsen là bởi chúng ta đều biết hắn đã sát hại một

đồng nghiệp của chúng ta. Tôi làm thế vì Ellen, Harry ạ. Vì chúng ta. Giờ
anh biết tôi đã giết một mạng người rồi đấy. Anh có định tố cáo tôi không?”

Harry chỉ trân trân nhìn. Waaler nhắm mắt lại.
“Chúng ta chỉ có chứng cứ gián tiếp chống lại Olsen thôi, Harry ạ. Hắn sẽ

thoát tội. Chúng ta không thể để điều đó xảy ra được. Nếu là anh, anh có
chịu để yên như thế không, Harry?”

Waaler ngoảnh sang và bắt gặp ánh nhìn không chút khoan nhượng của

Harry.

“Có hay không?”
Harry nuốt khan.
“Có người đã trông thấy mày và Sverre Olsen ngồi trong một chiếc xe

hơi, người đó sẵn sàng ra làm chứng, nhưng chắc điều đó mày biết rồi chứ
gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.