NGÔI SAO CỦA QUỶ - Trang 135

lưng ong mềm mại ẩn sau lớp váy áo, mùi hương trên da khi những giọt mồ
hôi mặn mòi còn vương lại, những nguyện vọng của cô trong cuộc sống và
cả lý do vì sao cô im lặng.

Biết nhiều như thế nhưng cũng có ích gì đâu.
“Tình hình thế nào rồi?” anh hỏi.
“Ổn cả,” cô nói. “Em đã thuê một căn nhà gỗ nhỏ. Nhưng phải sang tháng

Tám mẹ con em mới có thể chuyển đến được. Tại em đặt trễ quá.”

Giọng cô rất bình thản, khó lòng nhận ra hàm ý trách móc trong đó.
“Anh bị thương ở tay à?”
“Chỉ là rách da thôi,” Harry nói.
Một lọn tóc lơ thơ xòa xuống mặt cô theo làn gió. Anh cố ghìm lại khao

khát được đưa tay vén nó lên.

“Em đã nhờ người qua định giá ngôi nhà hôm qua,” cô nói.
“Định giá? Em không định bán nhà đi đấy chứ?”
“Ngôi nhà quá lớn trong khi chỉ có hai người ở thôi, Harry ạ.”
“Ừ, nhưng em yêu căn nhà này mà. Em đã lớn lên ở đây. Và Oleg cũng

vậy.”

“Điều đó em đâu cần anh phải nhắc. Vấn đề là ở chỗ, chi phí sinh hoạt

vào mùa đông ở đây tốn gấp đôi so với dự tính của em. Và giờ phần mái
cũng cần sửa sang lại. Ngôi nhà đã cũ quá rồi mà.”

“Ừm.”
Harry quan sát Oleg đá quả bóng về phía cửa gara. Sau đó thằng bé lại bồi

thêm cú nữa và ngay khi bóng rời chân, nó liền nhắm mắt lại, giơ hai tay lên
như đang chào đám người hâm mộ trong tưởng tượng.

“Rakel này.”
Cô thở dài.
“Có chuyện gì, Harry?”
“Ít nhất em cũng nên nhìn anh khi anh nói chuyện với em chứ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.