NGÔI SAO CỦA QUỶ - Trang 175

phải đến nhà nguyện của chúng tôi trên phố Inkognitogata cơ.”

Anh ta tiến lại gần ông. Căn cứ vào hai quầng thâm dưới cặp mắt đỏ ngầu

kia, Nikolai đoán rằng người đàn ông này hẳn đã lâu rồi không ngủ.

“Tôi muốn chuộc lỗi vì đã phá hoại ngôi sao trên cửa chính.”
Phải mấy giây sau Nikolai mới hiểu người đàn ông kia đang ám chỉ đến

cái gì.

“Ồ, hóa ra là thế. Việc đó thật tình không thuộc trách nhiệm của tôi. Chỉ

có điều tôi cũng đã thấy ngôi sao bị long ra và đang xoay ngược chiều.” Ông
ta mỉm cười. “Một hình ảnh hơi trái đạo đối với một nhà thờ, nói vậy là còn
nhẹ đấy.”

“Vậy ra cha không làm việc cho nhà thờ này?”
Nikolai lắc đầu.
“Chúng tôi thường phải mượn tạm phòng ở đây mỗi khi có việc. Tôi làm

cho nhà thờ Thánh đồ Công chúa Olga kia.”

Harry nhướn mày.
“Chính thống giáo Nga,” Nikolai nói thêm. “Tôi là mục sư và cũng là

quản sự. Anh cần phải qua văn phòng nhà thờ và xem xem liệu mình có thể
tìm thấy ai giúp sức ở đó không.”

“Ừm. Cảm ơn cha.”
Anh ta vẫn đứng đó, chưa chịu ra về.
“Tchaikovsky đúng không ạ? Bản concerto số một cho đàn dương cầm.”
“Đúng vậy,” Nikolai đáp bằng giọng ngạc nhiên. Na Uy chính xác không

hẳn là quốc gia có thể gọi là quan tâm lắm đến văn hóa nghệ thuật. Đã vậy,
người này lại còn đang mặc áo phông và trông như kẻ thất cơ lỡ vận.

“Mẹ tôi ngày xưa cũng từng đàn bản nhạc này cho tôi nghe,” anh ta nói.

“Bà ấy bảo đây là bản nhạc khó.”

“Anh có người mẹ thật tuyệt vời. Những bản nhạc khó là thế mà bà ấy

vẫn cố gắng chơi vì anh.”

“Vâng, bà ấy rất tuyệt. Như một vị thánh vậy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.