NGÔI SAO CỦA QUỶ - Trang 200

THỨ TƯ

dưới nước

Khi Harry đỗ xe bên ngoài bể bơi ngoài trời tại Frogner lúc kém ba giờ một
chút, anh chợt hiểu ra tất cả những người bị bỏ lại ở Oslo đã kéo nhau đi
đâu. Một đoàn người dài đến cả trăm mét đang rồng rắn xếp hàng trước quầy
bán vé. Anh tranh thủ giở tờ Verdens Gang ra đọc trong lúc đoàn người rục
rịch tiến về phía sự cứu rỗi sặc mùi clo.

Trên báo không có tin tức nào mói về vụ giết người hàng loạt, nhưng đám

phóng viên vẫn đào bới được tư liệu đủ để bôi ra đến bốn trang. Những dòng
tít có phần khó hiểu và nhắm vào đối tượng độc giả đã theo dõi vụ này một
thời gian. Bây giờ họ gọi chuyên án đó bằng cái tên “Sát nhân Giao hàng”.
Mọi tình tiết đều được công khai, cảnh sát không còn nắm giữ ưu thế về
thông tin so với báo chí nữa, và Harry đoán những cuộc họp hằng sáng của
ban biên tập chắc cũng chẳng khác gì cuộc họp giữa các thanh tra điều tra vụ
án. Anh đọc lời khai của những nhân chứng được thẩm vấn ở Sở Cảnh sát,
không hiểu sao khi nói chuyện với báo chí thì họ lại nhớ được lắm thế. Anh
đọc mấy bài khảo sát trên báo trong đó người dân cho biết họ cảm thấy lo
lắng, sợ sệt hay hãi hùng, còn những công ty vận chuyển thì lên tiếng yêu
cầu được đền bù thiệt hại vì họ không thể làm việc khi người dân không
chịu cho nhân viên giao nhận vào nhà, và rốt cuộc thì trách nhiệm truy bắt
hung thủ lại thuộc về chính quyền, phải không? Sự liên quan giữa những vụ
án “Sát nhân Giao hàng” và vụ mất tích của Lisbeth Barli đến giờ không còn
là suy đoán nữa mà đã là sự thật hiển nhiên. Chình ình dưới hàng tít “Thay
em bằng chị” là bức ảnh to tướng của Toya Harang và Wilhelm Barli được
chụp trước Nhà hát Quốc gia. Kèm theo đó là dòng chú thích: “Nhà sản xuất
năng nổ không có ý định hủy buổi diễn.”

Harry lướt mắt xuống đoạn văn chủ chốt trích dẫn lời phát biểu của

Wilhelm Barli:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.