NGÔI SAO CỦA QUỶ - Trang 203

“Đôi lúc chú cũng tự hỏi bản thân điều đó.”
Harry cố gắng nắm bắt ánh mắt của Rakel, nhưng cặp kính râm của cô lại

quá tối. Cô đã cất xong đồ vào túi xách, mặc áo phông và chân váy denim
ngắn màu xanh ra ngoài bộ bikini.

“Nhưng đấy mới là điều khó khăn hơn cả,” Harry nói. “Một thân một

mình, không người chứng kiến.”

“Cảm ơn đã giúp em lần này, Harry,” Rakel nói. “Anh thật tốt.”
“Đừng khách sáo,” anh nói. “Em đi bao lâu cũng được.”
“Người quyết định là ông nha sĩ kìa,” cô nói. “Hy vọng là không quá lâu.”
“Chú tiếp nước thế nào ạ?” Oleg hỏi.
“Theo cách thông thường thôi,” Harry nói, mắt vẫn không rời Rakel.
“Năm giờ em về,” cô nói. “Đừng đi đâu đấy.”
“Bọn anh sẽ không đi đâu hết,” Harry nói, lời vừa thốt ra anh đã lập tức

hối hận. Bây giờ không phải lúc và ở đây không phải chỗ để tỏ ra ủy mị. Sẽ
có những dịp khác phù hợp hơn.

Harry nhìn theo cho đến khi cô đi khuất. Anh thầm nghĩ để đặt được cuộc

hẹn giữa kỳ quốc lễ như thế này hẳn phải khó khăn lắm.

“Chú xem cháu nhảy cầu năm mét nhé?” Oleg hỏi.
“Được,” Harry đáp và cởi áo phông ra.
Oleg nhìn anh chằm chằm.
“Chú không bao giờ tắm nắng à, chú Harry?”
“Không bao giờ.”
Sau khi xem Oleg hoàn thành hai cú nhảy, Harry cởi quần jean và đến

đứng cạnh Oleg trên cầu nhảy. Chiếc quần đùi cũ kỹ có in hình cờ EU của
anh gom về những ánh nhìn khó chịu của mấy cậu trai đang xếp hàng trong
lúc anh hướng dẫn Oleg cách nhảy gập người. Anh xòe bàn tay ra.

“Mấu chốt ở đây là khi nhảy phải giữ cho thân người ở tư thế nằm ngang.

Trông thì rất kỳ cục. Người ngoài nhìn vào sẽ thấy giống như cái bánh tráng
thả rơi. Nhưng rồi đến phút chót…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.