NGÔI SAO CỦA QUỶ - Trang 207

Đúng là Karl có thấy một người trong cửa hàng ngày hôm đó. Ông ta đã

chợt nhớ ra chi tiết này lúc cảnh sát đến hỏi ông ta có nhìn thấy điều gì đáng
ngờ không. Vấn đề là ở chỗ, người đó không làm gì mà chỉ đứng nhìn chằm
chằm vào màn hình những chiếc ti vi. Vì thế, ông ta biết phải nói gì đây?
Rằng có một người ông ta không nhớ mặt đã ở trong cửa hàng và hành xử
đáng ngờ ư? Để rước vào thân một mớ rắc rối và những sự chú ý không cần
thiết chắc?

“Không,” Karl đáp. “Tôi không thấy ai vẽ lên ti vi cả.”
Gã cảnh sát lầm bầm gì đó.
“Chú Harry…” Thằng bé kéo áo phông gã cảnh sát. “Năm giờ rồi đấy ạ.”
Gã đứng thẳng dậy, xem đồng hồ đeo tay.
“Beate,” gã nói. “Cô có phát hiện được gì không?”
“Giờ vẫn còn sớm quá,” cô ta đáp. “Đúng là có dấu vết thật, nhưng hắn rê

ngón tay nên khó tìm được dấu vân tay hoàn chỉnh.”

“Gọi cho tôi nhé.”
Chiếc chuông trên cửa lại vang lên, chỉ còn Karl và người phụ nữ cùng

chiếc hộp kim loại trong cửa hàng.

Ông ta lại cầm Liz ở Tønsberg lên, nhưng sau đó đổi ý. Ông ta úp mặt cô

ta xuống rồi bước tới bên nữ cảnh sát. Với cây cọ nhỏ xíu trong tay, cô ta
đang nhẹ nhàng phủi đi thứ trông như lớp bụi được cô ta rắc lên màn hình.
Giờ thì ông ta đã có thể nhìn thấy hình vẽ hiện lên trên lớp bụi đó. Lâu nay
ông ta đã chủ trương cắt giảm chi phí, kể cả phí dọn dẹp vệ sinh, vì thế
chẳng có gì lạ khi dấu vết vẫn còn lưu lại trên màn hình sau vài ngày. Nhưng
hình vẽ kia thì đúng là lạ.

“Nó có ý nghĩa gì vậy?” ông ta hỏi.
“Không biết,” cô ta đáp. “Tôi chỉ mói biết nó được gọi là gì thôi.”
“Và đó là?”
“Ngôi sao của quỷ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.