NGÔI SAO CỦA QUỶ - Trang 225

Wilhelm làm động tác bóp cổ. Harry không hiểu ông ta đang minh họa

cho tình cảnh của bản thân hay đó là việc ông ta muốn làm với đám nhà báo.

“Tôi trình thẻ cảnh sát và nói là có chuyện quan trọng,” Harry nói.
“Tốt. Tốt.”
Sự chú ý của Wilhelm đang lạc trôi đâu đó trước mặt Harry thì người

phục vụ mang đến cho họ cái cốc thứ hai và rót cà phê trong chiếc bình đã
đặt sẵn trên bàn ra. Sau khi người phục vụ rời đi, Harry đằng hắng một
tiếng. Wilhelm giật mình và tập trung trở lại.

“Nếu anh có tin xấu thì làm ơn cho tôi biết luôn đi, Harry.”
Harry vừa nhấp một ngụm cà phê vừa lắc đầu.
Wilhelm nhắm mắt lại, miệng lẩm bẩm điều gì không nghe rõ.
“Tình hình vở kịch thế nào rồi?” Harry hỏi.
Wilhelm mỉm cười yếu ớt.
“Hôm qua, một phụ nữ phụ trách chuyên mục văn hóa của tờ Dagbladet

đã gọi điện đến hỏi một câu y hệt. Tôi đã giải thích cho cô ta khía cạnh nghệ
thuật sẽ diễn ra như thế nào, nhưng hóa ra điều cô ta thực sự muốn biết là
liệu những ồn ào xung quanh vụ mất tích bí ẩn của Lisbeth và việc chị gái cô
ấy ra tay cứu nguy có giúp bán được nhiều vé không.”

Ông ta đảo tròn mắt.
“Ừm,” Harry nói, “vậy có không?”
“Anh điên à, anh bạn?”
Giọng Wilhelm oang oang như báo trước điềm gở.
“Giờ đang là mùa hè. Người ta muốn ăn chơi nhảy múa, chứ ai muốn đau

buồn thương tiếc một người đàn bà nào đó mà thậm chí họ còn không quen
biết. Chúng tôi đã mất đi nhân tố quan trọng nhất để thu hút khán giả:
Lisbeth Barli, viên ngọc quý chưa được khai phá của dòng nhạc đồng quê.
Đánh mất cô ấy ngay trước đêm mở màn thì tốt cho việc làm ăn ở chỗ nào!

Vài người ngồi ở những bàn bên trong quay ra nhìn, nhưng Wilhelm vẫn

oang oang nói tiếp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.