NGÔI SAO CỦA QUỶ - Trang 228

tổn thương và cho thấy sự tin tưởng của anh, thì theo nghĩa đen là anh đã
trao cho người khác cơ hội bước vào bên trong mình.”

Wilhelm đang vung vẩy cái dĩa cầm trên tay.
“Dĩ nhiên, việc đó luôn đi kèm với rủi ro. Họ có thể hủy hoại anh, xé anh

ra từng mảnh từ bên trong. Nhưng họ cũng có thể trao cho anh tình yêu. Và
rồi anh siết chặt lấy hết thảy thứ tình yêu của họ, Harry à. Nó là của anh.
Người ta vẫn bảo đàn ông chiếm hữu thể xác của đàn bà trong lúc ân ái,
nhưng có thật vậy không? Ai chiếm hữu ai? Anh cứ nghĩ đi, Harry.”

Harry trầm ngâm nghĩ ngợi.
“Nghệ sĩ cũng vậy thôi. Chúng tôi phải mở lòng, khiến mình dễ bị tổn

thương, cho họ bước vào thế giới của chúng tôi. Để có cơ hội được yêu
thương, chúng tôi phải chấp nhận nguy cơ bị hủy hoại từ bên trong. Việc đó
chẳng khác nào môn thể thao mạo hiểm thật sự, Harry ạ. Tôi lấy làm mừng
vì đã bỏ nghề vũ công đấy.”

Khi Wilhelm mỉm cười, hai giọt lệ thi nhau lăn dài - lần lượt từng bên mắt

- thành hai hàng song song và ngoằn ngoèo trên má rồi mất hút trong bộ râu.

“Tôi nhớ cô ấy, Harry à.”
Harry dán mắt vào tấm khăn trải bàn. Anh thầm nghĩ có nên đứng dậy ra

về lúc này không, nhưng rồi vẫn ở lại.

Wilhelm rút khăn mùi soa, hỉ mũi một tiếng to như tiếng kèn đồng, sau đó

rót nốt chỗ rượu trong chai vào ly mình.

“Tôi không có ý can dự vào việc của anh, Harry, nhưng lúc tôi nói nhìn

anh có vẻ khổ sở, tôi nhận ra rằng trông anh lúc nào cũng thế. Có phải vì
một người phụ nữ không?”

Harry mân mê cốc cà phê.
“Hay là vài người?”
Harry định đáp một câu để ông ta không thắc mắc thêm nữa, nhưng không

hiểu sao anh lại đổi ý. Anh gật đầu.

Wilhelm nâng ly lên.
“Luôn là phụ nữ. Anh có nhận thấy thế không? Anh đã để mất ai?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.