NGÔI SAO CỦA QUỶ - Trang 230

“Mọi chuyện trở nên tệ hại à?”
“Ngược lại là khác. Pygmalion, hay ở đây là giáo sư Higgins, đã được

thỏa mãn tâm nguyện trong vở My Fair Lady. Tôi chỉ chọn những vở kịch
có cái kết hạnh phúc thôi. Đó là phương châm sống của tôi. Nếu không có
cái kết hạnh phúc thì tôi sẽ tự mình viết nên nó.”

Harry lắc đầu, nở nụ cười nửa miệng.
“Rakel không cố thay đổi tôi. Cô ấy là người phụ nữ thông minh, nên thay

vì làm thế, cô ấy sẽ lựa chọn lối đi riêng.”

“Có điều gì đó khiến tôi nghĩ rằng cô ấy muốn quay lại với anh. Tôi sẽ

gửi tặng anh hai vé vào hôm mở màn.”

Wilhelm ra hiệu cho người phục vụ mang hóa đơn tới.
“Dựa vào cái quái gì mà ông nghĩ cô ấy muốn quay lại với tôi chứ?”

Harry hỏi. “Ông có biết gì về cô ấy đâu.”

“Anh nói đúng. Những điều tôi nói đều là nhảm nhí. Dùng rượu vang

trắng trong bữa xế là ý kiến hay, nhưng chỉ trên lý thuyết. Lúc này tôi uống
nhiều quá rồi. Xin lỗi anh.”

Người phục vụ xuất hiện cùng tờ hóa đơn. Wilhelm ký luôn mà chẳng cần

nhìn và bảo anh ta cất chung với những hóa đơn trước. Sau đó người phục
vụ rời đi.

“Nhưng dù sao, mời một phụ nữ đi xem kịch vào hôm công diễn cùng tấm

vé hạng nhất không bao giờ là ý tưởng tệ hại.” Wilhelm mỉm cười. “Tin tôi
đi, tôi đã kiểm nghiệm kỹ rồi.”

Nụ cười của ông ta khiến Harry nhớ đến nụ cười buồn bã, cam chịu của

bố anh, nụ cười khi người đàn ông hồi tưởng về quá khứ, vì đó là khoảng
thời gian chất chứa những kỷ niệm khiến anh ta mỉm cười.

“Cảm ơn ông rất nhiều, nhưng…”
“Không nhưng nhị gì cả. Dù có được hay không thì ít nhất nó cũng là cái

cớ để anh gọi điện cho cô ấy nếu hai người đang tạm thời cắt đứt liên lạc. Để
tôi gửi vé cho anh, Harry. Tôi nghĩ Lisbeth cũng sẽ muốn thế. Và Toya đã
tiến bộ hơn rồi. Đó sẽ là một tác phẩm hay mà.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.