NGÔI SAO CỦA QUỶ - Trang 260

THỨ SÁU

tiếng lạ

“Bà sống ở đây sao?” Harry sửng sốt hỏi.

Anh sửng sốt như vậy là bởi sự giống nhau đến khó tin đã khiến anh giật

mình khi bà cụ ra mở cửa. Anh đang dồn hết sự chú ý vào khuôn mặt nhợt
nhạt, già nua ấy. Chính là đôi mắt bà. Đôi mắt thực tình cũng điềm tĩnh, ấm
áp y như thế. Hơn hết thảy, đó là đôi mắt. Nhưng đồng thời còn cả giọng nói
của bà khi bà xác nhận mình đúng là Olaug Sivertsen.

“Tôi là cảnh sát,” anh nói và giơ thẻ ra.
“Thật sao? Tôi hy vọng không có vấn đề gì chứ?”
Vẻ âu lo vắt qua cái mạng lưới chằng chịt những nếp nhăn lớn nhỏ trên

gương mặt của bà. Harry thầm nghĩ không hiểu có phải bà cụ đang lo thay
người nào đó hay không. Có lẽ chính bởi sự giống nhau, sự quan tâm bà
luôn dành cho những người xung quanh, đã khiến anh có ý nghĩ đó.

“Không có gì đâu,” anh đáp một cách máy móc và lắc đầu để khẳng định

lại lời nói dối. “Chúng tôi vào được chứ?”

“Tất nhiên rồi.”
Bà mở rộng cửa và nhường lối cho họ. Harry và Beate bước vào trong.

Harry nhắm mắt lại. Nơi này có mùi xà phòng thơm và quần áo cũ. Tất
nhiên rồi. Khi mở mắt ra, anh thấy bà đang nhìn mình, trên môi nở nụ cười
thắc mắc. Harry mỉm cười đáp lại. Bà cụ làm sao biết được nãy giờ anh vẫn
đang mong chờ một vòng tay ôm, một cái vỗ nhẹ lên mái đầu cùng vài lời
thì thầm bảo anh rằng ông ngoại đang đợi anh và Sis để mang lại cho hai
đứa một bất ngờ thú vị chứ.

Bà dẫn họ vào phòng khách, nhưng ở đây không có ai. Phòng khách - hay

đúng hơn là những phòng khách, vì có đến ba phòng liền kề nhau - có những
đường chỉ hình tròn trên trần nhà với mấy ngọn chúc đài bằng thủy tinh và
được bài trí những món đồ cổ trang nhã. Đồ đạc và thảm đều đã mòn cũ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.