NGÔI SAO CỦA QUỶ - Trang 313

“Thế nếu cái xác bị bọc trong một thứ ngăn không cho mùi thoát ra thì

sao?”

“Các phân tử khí chuyển động với tốc độ nhanh và có thể đi qua ngay cả

lỗ hổng có kích thước siêu vi. Không thể nào có chuyện…”

“Cao su lưu hóa,” Harry nói.
“Gì cơ?”
Harry dừng lại trước một trong mấy kho chứa đồ. Hai sĩ quan mặc đồng

phục lập tức vào vị trí cùng với hai thanh xà beng.

“Ta thử cách này trước nhé, các cậu.”
Harry đung đưa trước mặt họ chùm chìa khóa có móc treo hình đầu lâu.
Chiếc chìa nhỏ nhất tra vừa ổ.
“Để tôi vào một mình,” Harry nói. “Mấy cậu bên Pháp y không thích hiện

trường bị giày xéo đâu.”

Anh mượn chiếc đèn pin và đúng trước một tủ quần áo cao lớn màu trắng

có cửa đôi, cái tủ choán gần hết không gian bên trong kho. Anh đặt những
ngón tay lên tay nắm và chuẩn bị tinh thần trước khi giật cửa mở. Mùi quần
áo ẩm mốc, bụi bặm và mùi gỗ xộc vào mũi anh. Anh bật đèn pin lên. Có
đến ba thế hệ vét màu xanh dương xếp thành hàng trên thanh treo quần áo,
chắc là đồ gia truyền của Marius. Harry rọi đèn vào bên trong và đưa tay
vuốt lớp vải. Vải len thô. Một trong mấy bộ đó được phủ một lớp nylon
mỏng. Bên trong lớp nylon là một chiếc túi màu xám đựng vét.

Harry đóng cửa tủ lại và hướng về bức tường phía cuối kho, ở đó có hai

tấm rèm - trông có vẻ giống đồ tự may - đang phủ lên giá treo quần áo.
Harry kéo rèm ra. Một hàm răng nhỏ sắc lẻm của loài thú săn mồi hằm hè
nhe về phía anh trong câm lặng. Những phần còn lại của bộ lông giờ đã ngả
sang màu xám xịt, cặp mắt nâu tròn như bi ve cần được đánh bóng lại.

“Một con chồn mactet,” Falkeid nói.
“Ừm.”
Harry đưa mắt nhìn quanh. Không có nhiều chỗ để mà tìm. Lẽ nào anh

thực sự đã nhầm?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.