NGÔI SAO CỦA QUỶ - Trang 314

Đột nhiên anh nhìn thấy một tấm thảm cuộn tròn. Đó là thảm Ba Tư - hay

ít ra là anh đoán thế - và nó đang dựng dựa vào lưới mắt cáo, bằng nửa chiều
cao từ sàn đến trần. Harry đẩy một cái ghế mây tới bên tấm thảm, trèo lên
ghế rồi chiếu đèn xuống bên trong tấm thảm. Ba sĩ quan cảnh sát đứng ngoài
chăm chú nhìn anh, vẻ mặt đầy căng thẳng.

“Được rồi,” Harry nói, trèo xuống khỏi ghế và tắt đèn pin.
“Thế nào?” Falkeid hỏi.
Harry lắc đầu. Một con thịnh nộ đột ngột bùng lên và anh giơ chân đạp

vào thân tủ quần áo khiến nó lắc lư hệt như vũ công múa bụng. Bầy chó sủa
ran. Một ly, một ly thôi, một khoảnh khắc giải thoát khỏi sự tra tấn này. Vừa
quay người rời đi thì anh nghe thấy tiếng sột soạt. Như thể có vật gì đó đang
trượt xuống một bức tường. Anh lập tức quay ngoắt lại và chỉ kịp nhìn thấy
cánh cửa tủ bật mở tung trước khi cái túi đựng vét đổ nhào về phía anh, đẩy
anh ngã vật ra sàn.

Harry biết chắc mình đã lịm đi trong một giây, vì khi mở mắt ra, anh đang

nằm ngửa và cảm thấy con đau nhức nhối phía sau đầu. Anh hít phải đám
bụi mù mịt bốc lên từ trên mặt sàn gỗ khô cong. Sức nặng của cái túi đã ép
sạch không khí khỏi hai lá phổi của anh, khiến anh tưởng như mình đang
chìm nghỉm, bị đè dưới một cái túi nhựa to tướng chúa đầy nước. Anh hoảng
hốt đấm mạnh và cảm thấy tay mình chạm phải bề mặt nhẵn nhụi, rồi bên
trong có thứ gì đó mềm mại lộ ra.

Harry đờ người, toàn thân bất động. Một cách từ từ, anh cố gắng điều

chỉnh tầm nhìn, dần dần cảm giác chìm nghỉm cũng bắt đầu tan biến. Thay
vào đó là cảm giác mình đã bị chết đuối.

Một cặp mắt đờ đẫn đang nhìn anh từ phía sau lớp vải nhựa mỏng màu

xám.

Họ đã tìm được Marius Veland rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.