NGÔI SAO CỦA QUỶ - Trang 322

Trong xe có mùi xăng ngòn ngọt. Harry đoán là có bộ phận nào đó bị gỉ

nên gây ra lỗ thủng. Waaler khước từ điếu thuốc anh mời.

“Nhiệm vụ đầu tiên dành cho anh đã được thu xếp rồi,” Waaler nói. “Việc

này không dễ và không phải không nguy hiểm, nhưng nếu anh hoàn thành
được, chúng tôi sẽ châp thuận để anh trở thành cộng sự chính thức.”

“Nhiệm vụ gì?” Harry hỏi, phả khói vào gương chiếu hậu.
Waaler lướt đầu ngón tay trên những sợi dây điện thò ra khỏi cái hốc trên

bảng điều khiển, nơi chiếc radio từng ngự trị.

“Trông Marius Veland thế nào?” anh ta hỏi.
“Sau bốn tuần bị nhét trong túi nhựa, anh nghĩ trông cậu ta thế nào?”
“Cậu ta mới hai mươi tư tuổi, Harry ạ. Hai mươi tư tuổi đầu. Anh còn nhớ

ở tuổi ấy anh đã mơ mộng những gì, trông đợi những gì ở cuộc sống
không?”

Harry nhớ chứ.
Waaler nở nụ cuối buồn.
“Mùa hè năm tôi hai mươi hai tuổi, tôi đã cùng Geir và Solo làm một

chuyến du lịch xuyên châu Âu bằng vé tàu Inter-rail. Cuối cùng bọn tôi đặt
chân đến vùng duyên hải Riviera của Italy, nhưng giá phòng khách sạn ở đó
quá cao nên ba đứa không đủ tiền thuê. Dù hôm bọn tôi khởi hành, Solo đã
vét sạch số tiền có trong ngăn kéo thu ngân ở quầy hàng của bố nó để mang
theo. Vậy là cả bọn dựng lều trên bãi biển tá túc qua đêm, lang thang ở đó
suốt mấy ngày để ngắm đàn bà con gái, xe hơi và tàu thuyền. Thật lạ là bọn
tôi cứ cảm thấy như mình giàu lắm vậy. Vì mới có hai mươi hai tuổi thôi.
Bọn tôi đã nghĩ mọi thứ trên đời đều là của mình, giống như những món quà
dưới gốc cây thông Noel chỉ chờ bọn tôi đến lấy. Camilla Loen, Barbara
Svendsen, Lisbeth Barli, tất cả bọn họ đều là những người trẻ. Có thể họ còn
chưa chạm tới giai đoạn thất vọng nữa, Harry ạ. Có thể họ vẫn còn đang đợi
Giáng sinh.”

Waaler đưa tay vuốt bảng điều khiển.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.