NGÔI SAO CỦA QUỶ - Trang 480

Quán đã ngừng phục vụ từ lâu và những vị khách cuối cùng đang rậm rịch

rời khỏi quầy bar.

Vị sếp Kripos vẫn ngồi đúng chiếc bàn trong buổi gặp lần trước. Hai hốc

mắt sâu thẳm của ông ta khuất trong bóng tối. Cốc bia trước mặt ông ta đã
gần cạn. Ông ta mở miệng nói, “Chúc mừng cậu, Harry.”

Harry lách người vào qua khoảng trống giữa bàn và chiếc ghế dài.
“Làm tốt lắm. Nhưng cậu nhất định phải cho tôi biết làm thế nào cậu đoán

ra Sven Sivertsen không phải là Sát nhân Giao hàng.”

“Tôi có xem một tấm ảnh chụp Sivertsen ở Praha và nhớ ra mình đã từng

trông thấy tấm ảnh chụp Wilhelm và Lisbeth cũng tại địa điểm đó. Trên hết,
bên Pháp y đã khám nghiệm mẫu phân dưới…”

Giám đốc Sở nhoài người qua bàn, đặt tay lên cánh tay Harry. Hơi thở

ông ta có mùi bia và thuốc lá.

“Tôi không hỏi bằng chứng, Harry. Mà tôi muốn nói đến ý nghĩ của cậu.

Mối nghi ngờ của cậu. Bất cứ điều gì đã giúp cậu liên hệ những manh mối
thu được với hung thủ thực sự. Khoảnh khắc xuất thần ấy xảy ra khi nào?
Cái gì đã khiến cậu hình thành suy nghĩ đó?”

Harry nhún vai. “Sếp có thể nghĩ tới tất cả những kiểu suy nghĩ đó mọi

lúc mọi nơi mà. Nhưng…”

“Nhưng sao?”
“Mọi tình tiết ăn khớp hoàn hảo quá.”
“Ý cậu là gì?”
Harry gãi cằm. “Sếp có biết Duke Ellington từng yêu cầu người chỉnh dây

đàn dương cầm đừng chỉnh cao độ đến mức hoàn hảo không?”

“Không.”
“Khi đàn dương cầm được chính đến độ hoàn hảo thì nhạc sẽ không hay.

Thực ra cũng không có gì sai cả, chỉ là nó sẽ phần nào mất đi sự ấm áp và
cảm giác chân thật thôi.”

Harry chọc một mẩu vecni sắp bung ra trên mặt bàn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.