NGÔN CỦA ANH - Trang 103

Khê Ngôn đi tới cười với cô, "Chào em."

Nghê Tử mơ màng vài giây, dường như ý thức được vấn đề nào đó thì

thấy hơi ngại bèn tranh thủ thời gian biện hộ, "Em chào chị dâu, lời của em
ban nãy chỉ là bịa đặt... à không chủ yếu là trêu chọc, không thể tin hoàn
toàn đâu ạ."

Hai vợ chồng này đang trong lúc tân hôn, nếu vì cô lắm lời mà hỏng

chuyện tốt thì đúng là tạo nghiệt mà!

Khê Ngôn nói: "Lòng chị biết hết."

Cố Văn Lan: "..."

Nghê Tử: "Thế thì mình gặp lại sau nhé."

Cô hoàn toàn đã quên tại sao mình lại chạy tới ngoại khoa tim mạch,

lúc này chỉ thầm nghĩ quay về trận doanh của chính mình, đúng lúc Kiểm
Dịch đi ra từ phòng bệnh, cô xông lên túm cổ áo anh, hối hận nói, "Bác sĩ
Kiểm, em biết sai rồi."

Bác sĩ Kiểm không hiểu lắm, hơi trầm ngâm bèn nói: "Không thể tốt

hơn."

Nghê Tử: "..."

Trên đường về nhà, Khê Ngôn im lặng nhìn ra ngoài cửa sổ suốt

quãng đường, Cố Văn Lan ghé mặt nhìn cô vài lần nhưng chỉ có thể thấy
sườn mặt thanh tú của cô, tới khi về đến nhà cô cũng không nói lời nào.

Chẳng qua có việc khác khiến Cố Văn Lan chú ý, anh phát hiện trong

nhà... sáng sủa hơn rất nhiều, xem ra một buổi chiều cô chỉ vội vàng dọn
dẹp nhà cửa thôi, thảo nào mệt mỏi như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.