NGÔN CỦA ANH - Trang 217

Khê Ngôn chờ.

Anh nói: "Em rất đáng yêu chưa?"

Cháo trong nồi nóng hôi hổi, mùi hương phiêu khắp nơi, bên ngoài

phòng tối đen, nếu không nhìn giờ sẽ lầm tưởng hiện tại vẫn là đêm khuya,
nhưng kỳ thật trời đã sắp sáng, không lâu nữa cũng sẽ thấy ánh mặt trời.

Cố Văn Lan ngửi mùi hương trên người cô, hoặc là mùi dầu gội, rất

thoải mái, khiến anh mơ màng suýt ngủ mất.

Hồi lâu sau cô mới nói: "Không, anh chỉ nói em nhìn khá xinh thôi."

Là hôm anh tọa đàm với học sinh khối 11.

Anh khẽ cười: "Thế hả?"

Lúc nấu cháo cô giáo Lý chú ý rất nhiều thứ, chú ý lửa, chú ý thời

gian, chú ý tỉ lệ nước và gạo, cho nên thành phẩm thường thường khiến Cố
Văn Lan rất tán thưởng, ăn hoài cũng bắt đầu kén cá chọn canh.

Cho nên hôm nay sáng sớm anh đến nhà Khâu Nam, mẹ Khâu bảo anh

đi ăn sáng, đúng lúc cũng là cháo.

Khâu Nam nhìn anh ăn như nhai sáp, hỏi: "Sao thế? Không hợp khẩu

vị à?"

Anh nghĩ ngợi, nói: "Hơi nhiều nước, gạo hơi khô, tỉ lệ gạo và nước

không đều."

Khâu Nam nghe xong cảm thấy thú vị, "Ái chà, Cố thiếu gia chú ý tới

cái này từ bao giờ đấy? Trước kia ngay cả cơm thừa cũng ăn được, hiện tại
còn ghét cháo mẹ tôi nấu hả?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.