NGÔN CỦA ANH - Trang 27

Nhưng mà nếu gặp thì cô sẽ cảm thấy xấu hổ lắm...

Cô cảm thấy quyết định không nổi bèn dứt khoát để đó, ngày mai mới

thứ sáu, vẫn còn thời gian suy nghĩ.

Sáng sớm thứ sáu cô đến giám sát tiết học sớm, vừa nhìn đã thấy chỗ

ngồi cuối lớp trống không, Chu Vũ lại đến muộn, tới tận khi tiết học sớm
kết thúc cậu nhóc còn đang nhập nhèm mới chầm chậm bước vào phòng
học.

Khê Ngôn vốn cũng đang phiền lòng nên thái độ nói chuyện hơi

nghiêm khắc, "Rốt cuộc em có muốn học hành đàng hoàng không đây? Một
tuần đi học năm lần em đi trễ cả năm lần, em có ý kiến với cô hay là không
thích việc học thật? Nhân sinh là của em, một người thậm chí còn không
nắm bắt được nhân sinh của mình thì đừng vọng tưởng tới việc sau này có
một chỗ đứng trong xã hội."

Trước đây chủ nhiệm cấp ba của cô cũng từng nói những lời này, lúc

ấy cô hoàn toàn không hiểu việc nắm bắt được nhân sinh thì liên quan gì tới
chỗ đứng xã hội, những người không thể nắm bắt được nhân sinh của chính
mình chẳng phải vẫn đều bình yên mà sống sao?

Sau đó cô mới biết được, đó không gọi là bình yên mà sống, ấy là bình

yên mà kéo dài hơi tàn.

Cô chưa từng nói lời nào nặng nề với học sinh, bình thường cũng rất

kiên nhẫn, khi nói chuyện cũng nhỏ nhẹ dịu dàng, cô làm giáo viên nhiều
năm nay nhưng vẫn chưa học được cách tạo uy trước học sinh, cho nên lần
này bỗng dưng bùng nổ hiển nhiên khiến một đám học sinh sợ.

Chẳng qua Chu Vũ đứng trước mặt cô dường như thờ ơ, tỏ ra lười

nhác, "Cô giáo, cô đừng nghĩ tới việc giảng chuyện cuộc đời với vận mệnh
trước mặt em, cô mới bao nhiêu tuổi? Ngay cả học sinh của mình cô cũng
không quản được thì sao có chỗ đứng trong trường học đây ạ?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.