NGÔN CỦA ANH - Trang 270

ngón tay Khê Ngôn, "Chờ anh về, đừng có chạy lung tung."

Nhưng mà --

Khê Ngôn vẫn chạy lung tung.

Cô cảm thấy im lặng rời đi như thế quả thật không lễ phép chút nào,

cô cũng không thể nói với viện trưởng Cố là cô bị Cố Văn Lan xách đi lúc
5 giờ sáng được.

Nửa đêm con trai ruột tới là để dẫn con dâu về nhà? Một giây cũng

không muốn nán lại ngôi nhà này?

Đối với viện trưởng Cố mà nói, đây là một chuyện hết sức đau lòng.

Cho nên Cố Văn Lan mới rời đi cô đã bắt taxi đến thẳng biệt thự nhà

họ Cố.

May mà lúc cô tới nơi thì vẫn còn sớm, nhìn vào bên trong thì có vẻ

chưa ai tỉnh cả, trước cửa chỉ có một dì gái đang quét tước.

Dì gái đó nhìn sang, gọi Khê Ngôn là "Thiếu phu nhân" làm cô sợ nổi

da gà.

Mấy cái nhà có tiền này thật là...Không kín đáo gì cả, ngày hôm qua

cô đã nói gọi tên là được rồi mà.

Khê Ngôn cười cười với bà ấy.

Dì gái đi tới mở cửa rồi nói: "Sao cháu lại ở bên ngoài thế?"

Khê Ngôn đã sớm nghĩ xong lí do thoái thác: "Cháu đi tập thể dục ạ."

Ngay sau đó, người đi tập thể dục thật sự bước tới: "Chị dâu."

Khê Ngôn giật mình quay đầu lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.