NGÔN CỦA ANH - Trang 365

Cố Văn Lan giống như không nhìn thấy cô, cứ thế xách người ra

ngoài.

Xuân Na giữ chặt lấy Khê Ngôn hỏi: "Sao lại thế này?"

Khê Ngôn cũng không rảnh giải thích, cô gấp đến mức hoang mang,

không hề trả lời mà bám theo Cố Văn Lan, Xuân Na cũng chỉ biết lo lắng
đi theo cô.

Cố Văn Lan xách người nọ ra tới cửa, tàn nhẫn vặn tay hắn ta ra sau,

tên đàn ông đó kêu lên thảm thiết, môi trắng bệch, run run không nói thành
lời, thấy hắn ta sắp té xuống đất, Cố Văn Lan bèn nâng hắn ta dậy đổi cánh
tay khác tiếp tục vặn thêm một lần, đôi mắt của tên say rượu đục ngầu, cả
người co rút với tần suất cao.

Anh lỏng tay ném hắn ta xuống đường.

Lúc Khê Ngôn chạy tới thì bị anh chặn lại, sau đó bị anh dẫn đến chỗ

một con phố khác.

Đã có đám người chạy ra ngoài, đồng bọn của tên say không tìm thấy

người đánh hắn bèn vừa đứng một bên chửi đổng vừa hợp lực nâng người
đang đau đến chết ngất trên mặt đất lên, gọi xe đưa đi bệnh viện.

Xuân Na nhìn mà hãi, lúc Cố Văn Lan điên lên ra tay quá tàn nhẫn,

thủ pháp dứt khoát gọn gàng, cô mới ra ngoài mà anh đã xong việc...

Khê Ngôn cứ mãi quay đầu lại, sốt ruột hỏi: "Hắn ta không có việc gì

đấy chứ? Anh làm gì hắn ta rồi?"

Cố Văn Lan vẫn đang lạnh mặt, không biết anh đang giận dỗi ai, nói:

"Phế hắn ta."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.