NGÔN CỦA ANH - Trang 384

vào tường, đang nhìn ra bên ngoài.

Có lẽ là trời sắp sáng rồi, ánh sáng ngoài cửa sổ chiếu vào khuôn mặt

ẩn trong bóng tối của anh, khiến mặt anh trông hơi lạnh lùng.

Khê Ngôn ngồi dậy, mở điện thoại ra xem giờ, lúc cô thấy giờ đã là 6

giờ hơn rồi thì vẫn hơi hoảng sợ, cô cho rằng mới ngủ có mười phút, không
ngờ đã mấy tiếng trôi qua.

Cô để điện thoại xuống giường, lần thứ hai cô quay sang nhìn anh thì

Cố Văn Lan cũng quay lại nhìn cô.

Anh duỗi tay về phía cô, "Đến chỗ anh này."

Khê Ngôn xốc chăn lên, chân vừa chạm đất thì cô lạnh đến nổi da gà

bèn nhanh chóng chạy lại chỗ anh, lúc bị anh kéo vào trong lòng ngực thì
cô nghe thấy tiếng cười khẽ của anh: "Gấp cái gì?"

Tay phải Khê Ngôn vòng qua cổ Cố Văn Lan, cô ngẩng đầu hôn anh,

Cố Văn Lan vừa đáp lại nụ hôn của cô vừa ôm cô thật chặt, sau đó tay anh
lướt dọc từ mắt cá chân của cô lên trên, cuối cùng hoàn toàn thò tay vào vạt
váy.

...

Cô kiềm chế những tiếng rên rỉ, tất cả đều rơi vào môi anh.

Cố Văn Lan đặt cô xuống bậu cửa sổ, anh đứng ở phía sau cô nói:

"Nhìn ra bên ngoài."

Cửa sổ được làm từ men sứ lạnh lẽo, khí lạnh thấm vào lòng bàn tay

cô, Khê Ngôn nhìn bầu trời trong suốt bên ngoài, cô hơi hơi rùng mình, lúc
Cố Văn Lan đứng đằng sau đỡ eo cô đâm vào, anh khàn giọng hỏi: "Nhìn
thấy gì?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.