NGÔN CỦA ANH - Trang 387

Viện trưởng Cố nghe xong thì cười: "Nếu vậy con dành thời gian dẫn

thằng bé lại đây, ba muốn tâm sự với nó."

Thật ra tình huống cụ thể của nhà Chu Vũ thế nào cô cũng không rõ,

nhưng nhờ mấy chuyện vừa qua, cô đại khái cũng đoán được ít nhiều.

Địa chỉ nhà giả, không gọi được cho cha mẹ, với cả 8 vạn kia.

......

Trước khi đi Khê Ngôn đưa một chiếc túi cho Cố Vân Vi, đây là đồng

hồ Khê Ngôn mua cho cô bé.

Xem như là quà đáp lễ cho cái váy hôm nọ đi.

Mùng một Tết, trên đường vẫn rất náo nhiệt.

Cố Văn Lan không có sở thích dạo phố, bình thường anh bận việc, tâm

nguyện lớn nhất của anh lúc trước là có một kì nghỉ dài hạn, hiện tại là có
một kì nghỉ dài hạn để ở nhà với cô giáo Lý nhà anh.

Cho nên Cố Văn Lan lái xe về nhà luôn, tâm tâm niệm niệm là được

về nhà gối lên đùi cô giáo Lý.

Nhưng Khê Ngôn đã sớm tính đến chuyện khác, cô nói: "Hay hôm nay

em gọi Chu Vũ đến nhà mình ăn cơm nhé?"

Cố Văn Lan nghe xong thì thầm trợn trắng mắt, nhưng trên mặt anh

vẫn tỏ ra rất bình tĩnh, "Không cần."

Từ lúc cô giáo Lý gả cho anh đến giờ, thời gian hai người có thể ở

chung trong nhà trừ lúc ngủ buổi tối có lẽ còn chưa đến 5 ngày, hôm nay
anh thề cho dù bên ngoài động đất sóng thần anh cũng sẽ không ra khỏi
cửa, càng không cho ai đến nhà hết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.