NGÔN CỦA ANH - Trang 482

mở túi hành lí ra lục quần áo mới phát hiện cô vội đi nên không mang áo
ngủ, thế là bèn dứt khoát lấy đồ mặc lúc bình thường ra thay.

Cố Văn Lan thấy cô cầm quần jean và áo ngắn tay thì hỏi: "Em định

mặc cái này đi ngủ á?" Anh đưa áo sơ mi của mình cho cô, "Mặc của anh
này."

"Mai anh không cần cái này à?"

"Em mặc rồi thì anh không mặc lại được à?"

"..." Khê Ngôn nghĩ thầm thôi kệ anh vậy.

Lúc Khê Ngôn tắm rửa xong ra ngoài thì thấy anh ngồi ở cạnh bàn ăn,

không biết đang sửa sang cái gì, có lẽ là thứ cần dùng cho hội thảo ngày
mai, trước mặt anh là một quyển notebook, bên cạnh là cái gạt tàn.

Tay phải anh vừa kẹp điếu thuốc vừa đánh máy, thấy cô ra bèn dụi

thuốc vào gạt tàn.

Bộ quần áo của anh rộng gấp hai lần người cô làm lộ ra đôi chân dài,

cô vừa xõa tóc ra vừa bò lên giường, xốc chăn lên rồi nằm xuống giường.

Bên tai cứ mãi vang lên tiếng gõ bàn phím lạch tạch, Khê Ngôn ngủ

không được bèn tùy tiện tìm đề tài nói chuyện với anh, "Hội thảo của các
anh diễn ra trong mấy ngày thế?"

"Chỉ sáng mai thôi."

"Vậy anh cầm quần áo đi làm gì?"

"Thói quen, mỗi lần ra ngoài đều cầm theo một bộ." Sau đó anh lại

nói: "Thì mình vừa dùng tới rồi còn gì?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.