NGÔN CỦA ANH - Trang 64

Thế nhưng anh nhanh chóng bỏ qua điểm này, bởi vì phản ứng của cô

khiến lòng chinh phục của anh rất thỏa mãn, tuy rằng lúc đầu cô đau tới
mức suýt khóc, bởi vì đó là lần đầu tiên của cô ấy.

Anh cắn thuốc lá, gật đầu nhạt nhẽo nói: "Ừ."

Cô bé đó trực tiếp rời đi.

Đến tận khi hút tới điếu thuốc thứ ba, anh mới tỉnh ngộ giữa làn khói

mù lượn lờ -- hẹn, hẹn hò như vậy, có lẽ nào người ta chỉ muốn cướp sắc
của anh không??

Hơn nữa ngủ xong còn chạy?

Năm đó, nam thần họ Cố kia lần đầu tiên nếm tới tư vị bị trêu chọc.

Trong lòng ngũ vị tạp trần.

Đây nào phải thỏ con?

Đây rõ ràng là sói xám!

Đèn khách sạn dịu dàng tới lạ lùng.

Khói lợn lờ từ điếu thuốc kẹp giữa ngón tay, Cố Văn Lan bỗng dưng

khựng lại, ngồi yên không nhúc nhích hồi lâu, tới tận khi thuốc cháy hết,
bụi rơi xuống sàn, anh mới nằm uỵch xuống giường, tay phải cầm điếu
thuốc vắt lên trán, cong môi cười, hơi bất đắc dĩ.

Là cô ấy.

Hôm sau, sáng sớm Hứa Du đã tỉnh, lí do là mót quá.

Cô mơ mơ màng màng đi từ trong nhà ra, bỗng dưng nhìn thấy một

người đang nằm trên sô pha, hoảng hốt hét lên, sợ tới mức nhào ra khỏi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.