NGỌN ĐÈN KHÔNG TẮT - Trang 13

- Bây giờ nó đâu?

- Không biết. Hồi đó nhà em dọn ra đây cho ba em tiện đi làm. Lâu

quá không gặp. Hồi mới chuyển đi, em nhớ Bé Hai quá trời.

- Nhớ sao không về thăm?

- Mới mười hai tuổi, không dám đi một mình. Ra chợ, má em lo gầy

dựng buôn bán, thời gian đâu mà dẫn tôi đi. Rồi sao đó em có bạn mới,
em... quên.

Đám mần cỏ cười khì khì: “Vậy là chú mày phụ bạc con nhỏ đó rồi”.

Ông công an Hai tốt giọng nhất la: “Thôi làm đi, chuyện của người ta. Cỏ
còn muôn trùng kìa”. Cỏ vẫn còn muôn trùng. Lần sau làm Miên lại thấy cỏ
mọc xanh hơn lần trước, mơn mởn và tươi non. Sao lạ vậy không biết?
Miên cầm cây dao cùn phạt tới. Anh chàng vẫn chưa đi. Đám đá banh í ới:
“Sứa lửa đó nghen mậy, coi chừng chết nghen!”. Anh chàng chân dài cười
hơn hớn, vẫy tay: “Em tao. Mà bên tao thua mấy trái rồi?”, “Bốn trái”. “Ừ
chút tao về phục thù”. Anh chàng bắt đầu ngồi bẹp xuống cỏ duỗi phẳng
chân, cách Miên chừng năm mét.

- Trời ơi coi kỹ lại sao mà em giống Bé Hai vậy không biết? Cái gì

cũng giống. Cặp mắt nè, cái miệng cá sặc nè...

Miên im lặng. Nó không tỏ vẻ chú tâm nghe.

- Anh còn nhớ, Bé Hai giống mẹ ghê lắm. Mẹ Bé Hai vừa cao vừa

đẹp, cha em cũng đẹp nhưng lùn lùn. Lần nào đi biển về ba cũng cõng em
đi vòng xóm, chân em thòng tới đầu gối ba nó vầy nè. Mà em thích ăn bánh
chuối chiên không? Không hả? Hồi đó Bé Hai khoái bánh chuối chiên, mẹ
nó chiên hoài, lúc anh đi, mẹ nó có bầu em bé, chắc em nó cũng y hệt nó,
thấy cưng như nó vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.