NGỌN ĐÈN KHÔNG TẮT - Trang 15

- Khùng! Biết gì mà dạy chị Hai?

Không ai biết gì. Lúc người trong hẻm chạy túa ra coi đánh nhau thì

nó đang xâu đầu người đàn bà đó, đánh lấy đánh để, đánh như hả hê, hai
con mắt tối sập, mùi rượu trong người phả ra hôi hổi.

Thì đâu có ai biết gì. Nó đến sống trong con hẻm này đã ba năm. Hỏi

cha mẹ, nó lắc đầu, tui từ đất nẻ chui lên. Hỏi sống bằng gì, nó tỏ ra không
muốn trả lời. Cuối cùng trong xóm biết được nó bán bia trong quán “Mây
Sầu”, một bà nói: “Hèn chi nó đi đêm ngủ ngày, miệng toàn mùi bia”. Một
bà chêm vô: “Nó son phấn rẻ tiền phát ớn”, bà khác giật mình: “Không biết
hồi hôm ông chồng mình đi nhậu có ôm nó, mằn nó không ha?”. Tất nhiên
là đám đàn bà không thích nó lắm. Đám đàn ông đi qua cửa hay vân vê
cọng râu cằm. Nó sống như ông trời bắt sống. Người ta hơi đâu quan tâm
những điều khác nữa. Thì đâu có ai biết gì. Anh chàng đó có tài cán gì mà
đòi dạy người ta?

- Em đừng giận. Thiệt tình anh thương em như Bé Hai của anh vậy.

Nhớ hồi đó anh với Bé Hai rủ nhau đi kéo tép, bị ong nghệ đánh quá trời,
ong bu vàng đầu Bé Hai, anh nắm đầu em dìm xuống nước. Chạy được rồi
anh bẻ cọng môn ngứa châm vô đầu em lấy nọc, tổng cộng là hai mươi tám
vít. Sao hồi đó em ngộ vậy, không khóc gì hết, còn phải dỗ anh, vì thương
em mà anh khóc nghe hụ hụ - Anh chàng lại nói - Tiếng chặt cỏ lịch bịch
đều đặn. Miên có vẻ nặng nhọc tay dao. Trên thái dương nó mồ hôi rịn ra
giọt giọt.

- Thôi anh đi đá banh nghen. Cha, thua quá trời, không biết gỡ kịp

chiều nay không nữa? Nếu em chịu là Bé Hai, cứ lại kiếm anh, anh làm
việc ở công ty XYZ, hỏi thằng Kiên “tía lia” ai cũng biết, nghen.

Anh ta đứng lên, phủi phủi cái quần, bay ra một dụm cát.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.