NGỌN LỬA MÙA ĐÔNG - Trang 333

Chapter 41

Trans & edit : kogetsu

Những lời nói tàn nhẫn của Heloise và tình hình trầm trọng của

Brenna không hề tác động đến Brenna cho đến khi cô hoàn toàn bình phục.
Cô được tự do, dù vẫn ở đây dưới sự bảo hộ của Anselm Haardrad, ăn thức
ăn và ngủ dưới mái nhà của ông ta. Sự lệ thuộc này giày vò bên trong cô.
Cô không muốn mình mắc nợ người đàn ông thêm nữa.
Đã bước qua năm mới gần hai tháng và mùa xuân đang đến gần khi Brenna
tiếp cận Heloise. Cô thấy bà trong sảnh chính, giám sát nhựng người hầu
trong khi bà khéo léo làm việc với chiếc khung cửi dệt vải, trên tấm trải
giường rất đẹp gần hoàn thành.
Brenna thấy thật cay đắng khi cô phải đòi hỏi việc để làm nhẹ bớt gánh
nặng, nhưng cô không có nơi nào khác để đi trong vùng đất xa lạ này, và
hơn nữa bị buộc phải ở đây. Nhưng cô không thể tiếp tục sống mà ăn nhờ ở
đậu thế này được.
“Thưa Bà,” Brenna ngập ngừng, “ tôi không thể tiếp tục nhận lòng hiếu
khách của bà mà không đền đáp gì cả.”
“Không cần thiết đâu Brenna.”
“Không, tôi thấy vô cùng cần thiết. Tôi là gánh nặng trong nhà bà.”
“Con là một phụ nữ tự do, và là một người khách, Brenna. Làm gì có
chuyện nhận đền đáp từ khách chứ.”
“ Vậy thì tôi phải rời khỏi đây,” Brenna cương quyết, mặc dù sự kiêu hành
ngốc nghếch đang dẫn cô đến con đường mới.
Heloise cau mày, lắc đầu. “ Chồng ta từng nói việc này sẽ đến.”
Brenna sửng sốt trong giây lát. “ Làm sao ông ta biết ?”
“Ông ấy tự hào về việc có thể đoán trước hành động của con. Ông ấy nghĩ
về con như là một cô gái Viking, luôn đặt lòng dũng cảm và kiêu hãnh lên
trên hết.”
Brenna bực bội vì bị đoán đúng, và hơn nữa là Anselm lại gắn kết đặc điểm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.