NGÓN TAY THỨ MƯỜI MỘT - Trang 249

vọng rồi lại thất vọng, đội trục vớt vẫn không bỏ cuộc, âm thầm tiếp tục
công việc.

Cuối cùng, trong tiếng hò reo vang dậy, máy trục vớt đã vớt lên được

một vật thể đen ngòm.

Tôi vội vàng đeo găng tay, đón lấy vật thể màu đen đó. Hơn chục ngọn

đèn khám nghiệm đồng loạt chiếu vào tay tôi, trong phút chốc, tôi cảm thấy
mình như một minh tinh đứng dưới ánh đèn tụ quang trên sân khấu.

Đó là một cái túi nilon cứng đen trũi, đựng đầy thứ gì đó rất nặng,

miệng túi buộc chặt.

"Lạ thật đấy, cái túi chìm dưới đáy giếng, đáng lẽ phải bị nước vào

làm phồng lên chứ, tại sao nó lại không có nước nhỉ?" Lâm Đào thắc mắc.

Tôi nhìn cái túi, nói: "Cậu xem, trên túi có rất nhiều lỗ thủng nhỏ."

Đúng vậy, trên cái túi nilon đen có rất nhiều lỗ thủng, có lỗ còn đang

chảy nước ròng ròng. Hiển nhiên, những cái lỗ này là do người ta chọc
thủng.

Cái túi được từ từ mở ra, bên trong toàn đá là đá. Chúng tôi suy đoán

không sai, đây chính là vật nặng để dìm xác nạn nhân.

"Em đã đoán đúng." Đại Bảo nói. "Đúng là có vật nặng để dìm xác.

Nhưng anh thấy vất vả nãy giờ đúng là phí hoài, biết có vật dìm xác thì có
tác dụng gì?"

"Đương nhiên là có." Lâm Đào kêu lên. "Loại đá xi măng này không

phải chỗ nào cũng có đâu, thường chỉ những chỗ làm đường hay xây nhà
mới có, còn bình thường ở đồng ruộng lấy đâu ra?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.