NGỰ CHÂU ÁN - Trang 17

đâu?"

"Có lẽ nó rớt xuống sàn," đại phu nhân phỏng đoán.

Họ cúi xuống tìm dưới bàn, đoạn cầm tay áo rũ nhiều lần. Nhưng vẫn

chẳng thấy tăm hơi thẻ bài cẩu đó đâu cả.

"Có thể các tỳ nữ đã quên cất nó vào hộp," nhị phu nhân nói.

"Không thể nào!" Địch Công lẩm bẩm. "Lúc lấy các thẻ bài ra khỏi

hộp trước khi bắt đầu ván đánh, ta đã cẩn thận đếm chúng. Lúc nào chẳng
vậy."

Có một tiếng xì, tiếp theo là tiếng nổ lớn lanh lảnh vang lên. Con kênh

được thắp sáng bởi cơn mưa màu sắc rực rỡ tỏa ra từ pháo hoa.

"Nhìn xem!" Đại phu nhân trầm trồ. "Thật là cảnh tượng đẹp mắt!"

Mọi người nhanh chóng đứng dậy và đi về phía lan can. Từ tứ phương

tám hướng, các quả pháo hoa đang được bắn lên cao, tiếng nổ lốp bốp liên
tục vang vọng. Rồi tiếng gầm rú ầm ầm rộ lên từ đám đông khán giả. Mảnh
trăng lưỡi liềm bàng bạc xuất hiện trên bầu trời. Đã đến lúc các thuyền đua
rời thôn Thạch Kiều cách đây vài dặm xuôi theo hướng kênh đào. Chỉ còn
vài tiếng nổ lẻ tẻ vang lên rồi im bặt, nhường chỗ cho những âm thanh rì
rầm lộn xộn. Dân chúng đang hào hứng bàn tán chọn thuyền cá cược.

(Dặm: 1 dặm tương đương 1,61km)

"Chúng ta cũng đặt cược nào!" Địch Công vui vẻ nói. "Tất cả dân

chúng trấn này, ngay cả những con dân nghèo nhất, cũng cược ít đồng đấy."

Tam phu nhân vỗ tay và reo lên, "Thiếp sẽ đặt năm mươi đồng vào

thuyền Tam! Chỉ để thần Lộc biết là bấy lâu nay thiếp vẫn chưa quên mất
mặt ngài."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.