NGỰ CHÂU ÁN - Trang 40

Địch Công nhìn vào khu lầu. Qua cánh cửa khép hờ, ông có thể thấy

phần nào nội tình bên trong, nhờ ánh sáng từ ngọn nến duy nhất. Thiếu phụ
đang nằm sóng soài trên nền nhà. Ông loạng choạng vấp vào đám cỏ dại,
vội vã phóng nhanh lên các bậc đá, rồi khựng lại trước ngưỡng cửa mở. Nữ
nhân nằm ngửa, cán của một con dao găm cắm phập vào ngực nàng. Ông
nhanh chóng ngồi xổm xuống cạnh thiếu phụ và đau đáu ngắm nhìn khuôn
mặt giai nhân. Nàng đã trút hơi thở cuối cùng.

"Nữ nhân đã trả công cho ta để bảo vệ nàng, vậy mà ta lại để nàng bị

hạ sát!" Ông lẩm bẩm, giận run người.

Rõ là nàng đã cố gắng tự vệ, bàn tay phải còn siết chặt một thanh chủy

thủ lưỡi mỏng vấy máu. Những chấm máu đỏ tươi kéo dài trên sàn nhà đến
tận cửa ra vào.

(Chủy thủ: Một loại kiếm ngắn)

Ông lần vào trong ống tay áo của nữ nhân. Gói vàng biến mất. Chỉ còn

hai chiếc khăn tay và một tờ chi phiếu có đóng triện đã chi trả, đề là "Hổ
Phách phu nhân, ở biệt phủ của tiên sinh Kha Nguyên Lương".

Địch Công nhìn lại gương mặt xanh xao bất động của người xấu số.

ông từng loáng thoáng nghe bách tính rỉ tai nhau, rằng đại phu nhân của
Kha gia đã đau yếu suốt nhiều năm bởi một chứng bệnh nan y, rồi họ Kha
đã cưới một thiếu phụ trẻ trung và ban tặng danh phận nhị phu nhân. Đó
chắc chắn là nàng. Lão Kha ngu ngốc đó đã để cho nương tử chường mặt
đến chốn này mua một món đồ cổ giá trị cho bộ sưu tập của mình! Nhưng
đây lại là một cái bẫy được dựng lên để cướp đoạt ngân lượng.

Huyện lệnh đứng dậy, thở dài và thẩm tra gian phòng trống trải. Ông

nhăn mày, vầng trán hằn nếp nhăn đầy vẻ tư lự. Cạnh bên một cái ghế thì
thứ vật dụng duy nhất trong phòng là chiếc phản bằng tre ghép. Chẳng có
tủ hay hốc tường gì cả, không có nơi để cất trữ bất cứ món đồ nào. Trần và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.