NGỰ CHÂU ÁN - Trang 46

Y im bặt khi thấy viên quản gia bưng khay trà vào. Trong lúc họ Kha

đứng dậy châm trà ra hai chén, Địch Công vừa quan sát khuôn mặt của gia
chủ, vừa chậm rãi vuốt bên mái tóc mai dài.

Sau khi Kha Nguyên Lương đã an tọa, ông nói vẻ nghiêm trọng, "Bản

quan rất lấy làm tiếc phải báo hung tin, Kha tiên sinh à, phu nhân Hổ Phách
đã bị hạ sát."

Sắc mặt trở nên nhợt nhạt, họ Kha ngồi trơ ra đó, hai mắt mở to kinh

hãi dán vào khách nhân.

Y bất ngờ la lên, "Bị sát hại! Sao chuyện tày trời đó có thể xảy ra? Kẻ

nào xuống tay? Nàng ấy đã ở đâu khi...?"

Địch Công giơ tay lên.

"Về câu hỏi cuối, ngươi đã biết câu trả lời rồi mà. Chính ngươi đã cử

thê tử đến nơi vắng vẻ ấy!"

"Bẩm, nơi vắng vẻ ư? Nơi vắng vẻ nào? Trời đất thiên địa ơi, tại sao

nàng không nghe lời thảo dân! Thảo dân đã van nài nương tử tiết lộ là nàng
sắp đi đến đâu, nhưng..."

"Tốt hơn hết là ngươi nên kể đầu đuôi câu chuyện đi, Kha tiên sinh."

Huyện lệnh ngắt lời y lần nữa. "Đây, trước tiên hãy nhấp một ngụm trà đi.
Chuyện này hẳn là một cú sốc kinh khủng đối với ngươi, tất nhiên rồi.
Nhưng trước mắt, nếu không biết tường tận các chi tiết, bản quan sẽ không
bao giờ tóm được kẻ thủ ác đã xuống tay sát hại lệnh phu nhân."

Họ Kha nuốt ừng ực mấy ngụm trà liền, đoạn hỏi với giọng bình tĩnh

hơn, "Bẩm, là kẻ nào ra tay?"

"Một kẻ mà ta chưa rõ danh tính."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.