NGỰ CHÂU ÁN - Trang 47

"Nàng bị hạ sát như thế nào?"

"Phu nhân bị một con dao găm đâm thẳng vào tim. Nàng không kịp

cảm thấy đau đớn mà chết ngay lập tức."

Kha Nguyên Lương chậm rãi gật đầu. Y tiếp lời, giọng êm hơn, "Thưa

đại nhân, Hổ Phách là một nữ nhân khác thường. Nàng có tài năng kỳ lạ
trong việc đánh giá các món đồ cổ, nhất là những viên trân châu. Nàng luôn
trợ giúp thảo dân nghiên cứu cổ vật, là người đầu ấp tay gối mỹ lệ đáng
yêu..."

Y khổ sở ngó sang các giá kệ bằng gỗ hắc tùng mộc chạm khắc được

dựng sát vách, về phía bên phải của cửa ra vào, tiên đó bày rất trang nhã
các món đồ men sứ và ngọc bích.

"Bẩm, tất cả là do một tay Hổ Phách sắp xếp", y tiếp tục, "và nàng

cũng soạn thảo danh mục. Lúc được thảo dân chuộc về cách đây bốn năm,
nàng hãy còn mù chữ. Nhưng chỉ sau một hay hai năm được thảo dân dạy
bảo, nương tử đã học được cách họa chữ..."

Y đột ngột nghẹn lời, lấy tay ôm mặt.

"Ngươi chuộc thân cho phu nhân từ đâu?" Địch Công nhã nhặn hỏi.

"Thưa, nương tử vốn là nô tỳ của Đổng Nhất Quán. Thảo dân..."

"Đổng Nhất Quán?" Địch Công thốt lên. Đó là thiêm danh được thêm

vào những hàng chữ khắc ở sảnh chính của gia trang ma quái kia! Và thiếu
phụ đã nói rằng mình và nam nhân sắp gặp đều hiểu biết tất thảy về gia
trang đó!

Ông tiếp lời, "Phải chăng Đổng Nhất Quán là thân phụ của Đổng Mai,

nho sinh đã bị sát hại?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.