NGỦ CÙNG SÓI - Trang 139

Tôi bỗng quên đi hắn là ai, quên mất phản kháng, quên cả chính mình,

chỉ cảm thấy một góc nào đó của cơ thể trống trải muốn được lấp đầy.

Khi tôi không còn ý thức nữa, đưa cánh tay lên ôm lấy cổ hắn, nụ hôn

của hắn trở nên cuồng nhiệt như muốn ngấu nghiến tôi, muốn nuốt trọn hơi
thở của tôi, khiến tôi như ngừng thở rồi ngất đi, không nhớ nổi đã xảy ra
việc gì.

Bi thảm nhất là khi mọi việc kết thúc, tôi được hắn ôm gọn trong khăn

tắm có mặt phòng khách rồi. Lúc này tôi mới phát hiện hai chiếc cúc áo
trên ngực không biết đã bị cởi tự lúc nào. Tôi nghĩ nếu hắn không dừng lại
đúng lúc thì tôi đã đánh mất bản thân tự lúc nào!

Tôi vốn cảm thấy việc ấy thật xấu hổ, chỉ muốn đập đầu vào tường

nhưng sau đó thấy chị Thu chùi nước miếng nghe tôi trưng cầu ý kiến, luôn
miệng khen tài hôn của Hàn Trạc Thần có một không hai, tiết tấu và kỹ
thuật ve vuốt vô cùng chuẩn xác, chị còn nói mình không may mắn như tôi,
khi người bạn trai đầu tiên của chị hôn, miệng chị đầy nước bọt, môi sưng
phồng vì bị răng cọ xát, chị hoàn toàn vỡ mộng về nụ hôn ngọt ngào thì tôi
mới không còn ý định đập đầu vào tường nữa.

“Có thích không?” Đó là câu hỏi đầu tiên của hắn sau khi hôn tôi.

Hắn hỏi vậy làm tôi vô cùng xấu hổ, ngượng đỏ cả mặt, vùi mặt vào

khăn tắm lắc đầu lia lịa. Bị hắn tước đoạt nụ hôn đầu đời mà cảm thấy bi
thảm, nhưng bi thảm nhất là tôi lại thích...

Giọng nói trầm ấm đầy quyến rũ của hắn truyền đến tai tôi: “Không sao,

ta sẽ dần dần làm cho con thích...”

Lời nói của hắn làm tôi ớn lạnh đến tận xương. Tôi dùng khăn tắm quấn

chặt lấy cơ thể run rẩy của mình, giả như không nghe thấy trái tim đang
loạn nhịp. Tôi không dám chắc mình có thể phản kháng lần thứ hai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.