NGỦ CÙNG SÓI - Trang 344

Sau khi về đến khách sạn, tắm nước nóng xong, tôi bước ra thì Lucia đã

treo quần áo và lễ phục vào trong tủ quần áo.

Cô ấy chỉ mang ít đồ tùy thân bày ở phòng ngủ bên cạnh, xem ra cô ấy

định chăm sóc tôi 24/24.

“Tôi cần nhiều váy áo đến thế sao?” Tôi nhìn số quần áo trong tủ, tuy

không có nhãn hiệu nhưng có thể nhận ra toàn là đồ mới. Tôi không nghĩ đi
thu âm lại cần nhiều váy áo diễm lệ đến mức phô trương như vậy.

“Có thể sẽ cần đến.”

Hình như cô ấy có hàm ý gì đó, tôi vừa dùng khăn lau tóc vừa ngẫm

nghĩ lời cô ấy nói. Xem ra Mạnh Huân cố gắng thuyết phục tôi đến đây với
mục đích không đơn giản. Tôi lại nghĩ theo chiều hướng khác, đã về nước
rồi thì tùy anh ta vậy. Tôi không tin là anh ta định bán tôi. Mà có bán tôi thì
cũng dễ hiểu vì ai bảo tôi khiến anh ta thua lỗ nhiều như vậy.

“Hàn tiểu thư...”

“Cứ gọi tôi là Thiên Thiên.” Tôi mỉm cười, cũng có thể là do thói quen

giao tiếp, tôi thích mỉm cười với người khác, luôn cảm thấy nụ cười ngọt
ngào cũng giống như âm nhạc có thể mau chóng kéo gần khoảng cách với
người lạ.

“Thiên Thiên!” Lucia có chút gượng gạo khi gọi tên tôi. “Đây là kịch

bản của bộ phim đó, đạo diễn muốn cô hiểu tình tiết của câu chuyện và tình
cảm được gửi gắm vào âm nhạc.”

“Được thôi.” Tôi bưng tách cà phê trên bàn mà Lucia vừa mới pha

xong, vị vừa đắng vừa chua, là Blue Mountain.

Tôi nhìn tách cà phê rồi nhìn Lucia, cười nói: “Cảm ơn!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.