NGỦ CÙNG SÓI - Trang 407

Trên tấm kính trong suốt sát mặt sàn phản chiếu hình ảnh một đôi đang

quấn quýt. Tôi cọ má mềm mại vào ngực hắn, ngón tay vuốt ve lưng hắn.

“Thần... Em thừa nhận mình là một cô gái xấu, em làm mọi việc đều là

để lấy lòng anh, tiếp cận anh, thậm chí giết anh. Tất cả sự thánh thiện đều
là ngụy tạo, là để lừa dối anh. Nhưng có một việc em không hề dối anh,
người em yêu chính là anh, kể cả anh không tin em đi nữa, em cũng...”

“Anh tin!”

“Anh tin?!” Tôi còn tưởng mình bị kích động quá mạnh mà sinh ra ảo

giác, run run xác thực lại lần nữa. “Tại sao anh tin?”

“Thực sự hận một người thì không thể ngụy tạo, mấy năm trước đây em

đã không hận anh nữa, chỉ là em không biết... Thiên Thiên, em không xấu,
chỉ là hơi ngốc nghếch.”

Đúng vậy, tôi thật ngốc nghếch, rõ ràng là tôi yêu hắn, ước mơ lớn nhất

của tôi là được ở bên hắn nhưng không bao giờ dám đối mặt.

Tôi cười, dùng ngón tay vuốt ve đôi môi mềm mại của hắn: “Anh không

ngốc nghếch, vậy tại sao bây giờ anh mới hiểu?!”

Hắn nhướng mày, nâng cằm tôi lên: “Việc này để ngày mai thảo luận

tiếp.”

Đôi môi hắn sát gần môi tôi, ngậm lấy cánh môi vì hạnh phúc mà run

lên của tôi. Một nụ hôn nhẹ nhàng tràn đầy tình yêu thương như chạm vào
trái tim tôi. Mọi thứ lại bắt đầu...

Trăng rằm tròn vành vạnh rọi xuống. Tiếng nhạc văng vẳng vọng đến từ

con phố bên ngoài nhưng đã bị những hơi thở gấp gáp khỏa lấp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.