NGỦ CÙNG SÓI - Trang 423

Hắn ngồi xổm trước mặt tôi, khuôn mặt lộ đầy vẻ khoái chí, cười khanh

khách. Kiểu vui sướng từ tận đáy lòng ấy không thể che giấu cũng không
thể giả tạo.

Hắn cởi quần áo, nhảy xuống, cởi bỏ áo sơ mi của tôi.

“Kiểu lập dị ấy sao vẫn chưa thay đổi!”

“Thiên Thiên, lúc này em mới cho anh cảm giác chân thực.” Hắn ghé

vào tai tôi nói nhỏ: “Anh thích em kêu to lên không chút kiêng nể, thể hiện
rõ nỗi sợ hãi và vô vọng... Em biết không, lúc anh mới nhận nuôi em, em
luôn gọi bố mẹ trong ác mộng. Em luôn nắm chặt lấy cánh tay anh khóc:
“Con sợ lắm, đừng vứt bỏ con...”, nhưng khi tỉnh lại, em không nhắc lại
một từ nào, cũng không để rơi một giọt lệ. Mỗi khi thấy em nhìn lên trần
nhà ngây dại, anh không khỏi suy nghĩ: Cô bé bướng bỉnh như vậy rốt cuộc
cần gì...”

“Cái em cần anh đều cho em rồi!” Tôi sà vào lòng hắn trong dòng nước

ấm, điều tôi cần là sự ấm cúng, an toàn và cảm giác được yêu chiều. Những
thứ đó hắn đều cho tôi cả rồi.

“Nếu em thực sự cần...”

Tôi đưa ngón tay lên môi hắn, ngăn lời hắn định nói. “Thần, bây giờ em

cần tình yêu của anh...”

An Dĩ Phong khóc lóc vài tiếng, cắt đứt lời bộc bạch của tôi: “Hai người

có thể để ý đến cảm nhận của người khác một chút được không? Những lời
đường mật khiến em rợn cả tóc gáy đây này.”

Hàn Trạc Thần ôm lấy tôi, nụ hôn lướt nhẹ trên vai tôi. “Cứ nói cho chú

nghe đấy!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.