NGỦ CÙNG SÓI - Trang 447

Khi nhím nhổ hết lông trên người, cá ước ao được ôm nhím một lần

nồng thắm, nó cố nhảy lên. Mỗi lần nhảy lên là một lần hy vọng, mỗi lần
hy vọng lại là một lần đau khổ gục ngã.

Cá nói với Thượng Đế: “Làm thế nào để con có đôi chân? Con muốn

đến bên người con yêu.”

Thượng Đế nói: “Con yêu, xin thứ lỗi vì ta bất lực, vì con vốn không có

chân.”

Cá nói: “Chẳng lẽ con yêu sai rồi sao?”

Thượng Đế nói: “Tình yêu không bao giờ sai.”

Cá nói: “Làm thế nào để người con yêu được hạnh phúc?”

Thượng Đế nói: “Hãy ra đi!”

Cá kiên quyết bơi đi, trong hồ nước mênh mông, vẩy cá lấp lánh dần

mất hút khỏi tầm nhìn của nhím.

Nhím hỏi: “Thượng Đế ơi, cá có nước mắt không?”

Thượng Đế nói: “Nước mắt của cá hòa vào dòng nước rồi.”

Nhím hỏi: “Thượng Đế ơi, yêu là gì?”

Thượng Đế nói: “Yêu là có lúc phải biết từ bỏ.”

Buồn cười ư?! Tôi úp mặt vào đầu gối khóc sướt mướt.

Anh ta lại hỏi tôi: “Cô có biết anh Thần nghe xong thì nói gì với tôi

không?”

“Nói gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.