NGỦ CÙNG SÓI - Trang 457

“Bi thương hơn nữa là có tình cảm thật, toàn tâm toàn ý yêu một người

con gái, mà mẹ kiếp, lại là kẻ thù của mình!”

Tôi ngước nhìn bầu trời đêm, lần này tôi không chăm chú nhìn sao nữa

mà nhìn cả bầu trời, ông trời đã không công bằng với hắn, rất tàn nhẫn là
đằng khác! Vậy mà tại sao tôi không thể công bằng với hắn, đối với hắn tốt
hơn?

Mọi thứ không nằm ngoài dự đoán của An Dĩ Phong, cảnh sát cố tình

truy cứu hắn đến cùng. Sáng sớm hôm sau, cảnh sát đến đưa hắn đi, đã hơi
hai mươi tư tiếng đồng hồ mà hắn vẫn chưa trở về.

Tôi lo lắng nhìn đồng hồ, ngồi dậy, đi ra phía cửa sổ nhìn xung quanh,

rất sợ hắn đi rồi không bao giờ trở về.

“Hàn phu nhân.”

Tôi quay đầu lại nhìn, cô cảnh sát mặc cảnh phục đang đứng bên giường

tôi. Cô ta khoảng bốn mươi tuổi, ánh mắt vô cùng sắc bén, vừa nhìn đã biết
sẽ không dễ đối phó.

Tôi vuốt vuốt bụng, lấy lại tinh thần: “Có việc gì sao?”

“Chúng tôi đang điều tra vụ án của Hàn Trạc Thần, xin cô phối hợp một

chút.”

“Mời ngồi.” Tôi bưng cốc trà an thai vừa rót để trên bàn lên, uống một

ngụm.

Cô ta lướt nhìn một lượt đống thuốc bổ để trong phòng, giọng điệu cũng

dịu đi đôi chút: “Tôi có thể hỏi một chút không, tình cảm vợ chồng giữa cô
và Hàn Trạc Thần thế nào?”

“Rất tốt!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.