NGỦ CÙNG SÓI - Trang 509

“Khó khăn có thể dùng tiền để giải quyết thì không gọi là khó khăn.”

Hàn Trạc Thần hôn nhẹ lên má tôi, nhẹ nhàng vuốt ve cái bụng nhô lên của
tôi. “Thiên Thiên, chỉ cần em và con không sao thì mọi việc đều chẳng có
gì đáng kể.”

“Vâng!”

Tôi tựa vào vai Hàn Trạc Thần, cảm thấy tính tình của hắn bỗng trở nên

tốt hơn nhiều, tốt đến mức tôi như không hề quen hắn.

Sau đó tôi mới biết mình lại nhầm rồi.

Act 5

Nửa tháng sau, khi tôi thức dậy ăn sáng, luôn có cảm giác trên bàn thiếu

thứ gì đó.

Nhìn một lượt, các loại thức ăn đều đủ cả, không hề thiếu, nghĩ ngợi hồi

lâu tôi mới nhớ ra báo của ngày hôm nay. Báo buổi sáng, nhật báo... không
có một tờ báo nào cả.

“Tại sao hôm nay không có báo?”

Hàn Trạc Thần điềm tĩnh nhìn tôi một cái: “Vần chưa đưa đến.”

Tôi không hỏi thêm gì nữa.

Buổi chiều, Hàn Trạc Thần nói: “Anh ra ngoài có chút việc, sẽ về ngay

thôi.”

“Anh cứ đi đi, Katherine sẽ chăm sóc em, anh không cần quá lo.”

Sau khi Hàn Trạc Thần rời khỏi, Katherine lén lút cầm một tờ báo đưa

cho tôi: “Cô xem cái này.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.