NGỦ CÙNG SÓI - Trang 52

Hàn Trạc Thần hiểu được ý tôi, sớm tìm Nhạc Lỗi để hỏi đặc điểm nhận
dạng của kẻ bắt cóc hoặc biển số xe.

Tôi không rõ Hàn Trạc Thần phải mất bao lâu mới tìm được tung tích

của kẻ bắt cóc, chỉ cầu nguyện hắn tìm ra được trước khi tôi chết.

“Thằng Chiêu nói rằng gia đình con bé này rất giàu có mà lại nhát gan,

sợ phiền phức, sao tao nghe giọng bố nó trầm tĩnh lắm, chẳng có chút sợ
hãi gì cả?” Đao Mẻ hơi lo lắng hỏi tên lái xe.

Chiêu ư? Hóa ra là tên xấu xa đó!

Dám động tới Hàn Trạc Thần thì không phải là kẻ tầm thường, chẳng

trách lần này Hàn Trạc Thần không nổi giận, có thể hắn chưa rõ mục đích
của bọn bắt cóc, sợ làm chúng tức giận thì tôi sẽ phải chịu khổ.

“Bọn chúng có báo cảnh sát không nhỉ?” Tên lái xe bắt đầu lo lắng.

“Tao nghĩ trước tiên chúng ta không nên đi lấy tiền, để ngày mai thằng

Chiêu dằn chúng vài trận xem tình hình thế nào.”

“Được!”

Đao Mẻ nở nụ cười dâm đãng bóp cằm tôi, mắt đau đáu nhìn đùi tôi.

“Đến kho hàng để tao sướng một trận rồi hẵng tính.”

Tôi ra sức đạp hắn, chưa bao giờ tôi lại mong Hàn Trạc Thần như vậy.

Tôi rất muốn băm vằm đôi tay tởm lợm của tên đó ra làm trăm mảnh, móc
mắt hắn, cắt đứt lưỡi hắn...

Xe càng đi xa, người càng thưa thớt, đường càng gập ghềnh. Cuối cùng,

chiếc xe dừng trước cửa một kho hàng tồi tàn. Tôi bị vác vào trong rồi bị
ném xuống sàn nhà lạnh lẽo. Bụi bặm trên mặt sàn xộc vào mũi, tôi ho sặc
sụa đến nỗi không thở nổi, sống mũi cay sè, chảy cả nước mắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.