NGỰ LÂM PHÁO THỦ TOÀN TẬP - Trang 1012

— Thế còn hai ông bạn kia của các anh đâu?
Porthos mở miệng, tưởng có dịp đến lượt mình nói một lời.
D'Artagnan đưa mắt ra hiệu và nói:
— Mấy ông bạn kia của tôi lúc này đang bận, họ sẽ đến sau.
Mazarin ho húng hắng. Ông hỏi:
— Thế còn ông đây rỗi rãi hơn họ, ông sẵn lòng trở lại phụng sự chứ?
— Vâng, thưa Đức Ông, - D'Artagnan nói, - và đó là thuần túy do lòng

tận tụy, vì rằng ông De Bracieux giàu có.

— Giàu có ư? - Mazarin hỏi, đối với lão ta chỉ riêng từ đó bao giờ cũng

có ưu thế gây ở lão một sự kính nể lớn lao.

— Năm chục nghìn livres niên thu, - Porthos đáp.
Đó là điều đầu tiên anh thốt ra.
— Thuần túy vì tận tụy, - Mazarin lại nói với nụ cười quỷ quyệt - thế là

với lòng tận tụy thuần túy ư?

— Có lẽ Đức Ông không tin lắm ở cái từ đó phải không ạ? - D'Artagnan

hỏi.

— Còn ông, ông Gascogne thì sao? - Mazarin hỏi, tì hai khuỷu tay lên

bàn và tỳ cằm lên hai bàn tay.

D'Artagnan đáp:
— Tôi thì tôi tin ở lòng tận tụy như tin ở một cái tên rửa tội chẳng hạn,

nó dĩ nhiên có một tên đất đai đi theo. Chắc chắn là bản chất người ta ít
nhiều đều tận tụy; song cuối cùng của sự tận tụy đó bao giờ cũng phải có
một cái gì đó chứ.

— Thế bạn của ông chẳng hạn, ông ta ao ước cái gì ở cuối sự tận tụy của

mình?

— A! Thưa Đức Ông, bạn của tôi có ba mảnh đất đai rất đẹp: Mảnh đất

Vallon ở Corbeil; mảnh đất Bracieux ở Soissonnais và mảnh đất
Pierrefonds ở Valois. Mà, thưa Đức Ông, bạn tôi mong ư? Rằng một trong
ba mảnh đất ấy được phong Nam Tước.

— Chỉ có thế thôi ư? - Mazarin nói, mắt ông ta lóe lên một nỗi vui mừng

khi thấy rằng mình có thể khen thưởng đền bù lòng tận tụy mà chẳng mất
xu nào. - Chỉ có thế thôi ư; việc có thể sẽ thu xếp được đấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.