NGỰ LÂM PHÁO THỦ TOÀN TẬP - Trang 1078

Grimaud đứng bật dậy.
— Cái gì vậy? - Bác hỏi - Tiếng kêu ở đâu ra?
— Từ buồng kẻ bị thương, - chủ quán đáp.
— Kẻ bị thương nào? - Grimaud hỏi.
— Người đao phủ cũ xứ Béthune, vừa mới bị bọn du kích Tây Ban Nha

ám sát. Hắn được mang đến đây và đang xưng tội với một thầy dòng
Augustins. Chắc là hắn đau dữ lắm.

— Đao phủ cũ ở Béthune à? - Grimaud lẩm bẩm, nhớ lại những kỷ niệm

xưa… - Một người độ năm sáu mươi tuổi, cao lớn, lực lưỡng, da ngăm
ngăm, râu tóc đen phải không?

— Phải đấy, trừ râu đã hoa râm và tóc đã bạc. Ông biết hắn à? - Chủ

quán hỏi.

— Tôi có trông thấy một lần, - Grimaud đáp; nhớ lại cái cảnh cũ trán bác

sa sầm lại.

Vợ chủ quán chạy ra run như cầy sấy, hỏi chồng:
— Ông có nghe thấy không?
— Có, - Chủ quán đáp và lo ngại nhìn về phía cửa.
Vừa lúc ấy vang lên một tiếng kêu không to bằng tiếng kêu đầu tiên,

nhưng kèm theo một tiếng rên rỉ kéo dài.

— Phải xem đó là cái gì, - Grimaud nói.
— Nghe như tiếng một người bị chọc tiết, - chủ quán nói.
— Jésus! - Người đàn bà vừa nói vừa làm dấu thánh.
Ta biết rằng Grimaud nói ít mà làm nhiều. Bác băng mình về phía cửa

buồng, lắc thật mạnh, nhưng nó được chốt ở phía trong.

— Mở ra? - Chủ quán la lên, - mở ra ông mục sư ơi, mở ra ngay!
Chẳng có ai trả lời.
— Mở ra, nếu không ta phá cửa? - Grimaud nói.
Vẫn im lặng.
Grimaud đưa mắt nhìn quanh và trông thấy một cái kẹp sắt tình cờ vứt ở

một xó nhà. Bác vồ lấy và trước khi chủ quán kịp phản đối, thì bác đã nạy
cánh cửa bật vào trong. Căn buồng ngập máu chảy qua tấm nệm; kẻ bị
thương không nói được nữa và rên rỉ, gã mục sư đã biến đâu mất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.